NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 412

Nàng giơ tay nắm vai Quân Hồng Tụ, hơi lùi lại mấy bước tạo khoảng

cách. Thân thể Quân Hồng Tụ cứng đờ, lập tức túm lấy vạt áo của nàng:
“Công tử!”

Nhìn hai mắt nàng trong suốt đẫm lệ, Diệp Lạc nhẹ giọng: “Yên Nhiên,

ngươi buông tay ra trước đi, chúng ta nói sau được không?”

Lúc này Quân Hồng Tụ mới nhớ tới hoàn cảnh, mặt đỏ lên, nhẹ nhàng

gật đầu, đứng ở một bên, nhưng bàn tay thì vẫn giữ chặt vạt áo của Diệp
Lạc.

“Diệp Tri, ngươi quen Hồng Tụ hả?” Ánh mắt Quân Hoằng phức tạp

khó hiểu, mà bên phía Nhàn Vân Vương gia cũng đang nhìn nàng chằm
chằm.

Lúc này Diệp Lạc mới nghiêng đầu nhìn Quân Hồng Tụ, nghi hoặc:

“Lúc ta quen nàng ấy, nàng ấy là Yên Nhiên.”

“Công tử, ta chính là Yên Nhiên.” Tuy nàng cũng là Quận Chúa Quân

Hồng Tụ, nhưng ở trước mặt công tử, nàng tình nguyện là nha đầu Yên
Nhiên kia.

Đó là việc một, hai năm trước. Nàng từ Kinh thành về Thương Vụ Môn,

đang rối loạn vì việc giao dịch với hoàng đế nên dừng chân tá túc một đêm
tại một thành nhỏ. Nửa đêm không ngủ được, nàng ngồi trên nóc nhà hứng
gió

Sau đó, tiếng khóc của một nữ tử đã hấp dẫn của nàng lực chú ý.

Cách đó không xa là phố hoa nổi tiếng, nàng ngồi trên nóc nhà, nhìn

thấy rõ rang mọi việc. Một đám nam nhân giữ một nữ tự quần áo hoa lệ, tú
bà tay chống nạnh, sai người đổ cái gì đó vào miệng nữ tử kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.