NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 419

Quân Hồng Tụ nhìn nàng, nở nụ cười: “Công tử, ta chỉ là Yên Nhiên

thôi.” Lúc này, nàng đã biết, công tử tên là Diệp Tri. Biết công tử là Diệp
Tri, tất nhiên là biết Phó Thanh Nguyệt, nữ tử mà đa số nữ nhân trong thiên
hạ hâm mộ ghen tị.

“Công tử, ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi, không có ý gì cả.” Cho dù, chỉ

có thể đứng ở rất xa bên cạnh ngươi, có thể ở cùng ngươi, nhìn ngươi, là đủ
rồi.

Nhàn Vân vương gia cũng hiểu được, vì cái gì cả một năm nay, Hồng Tụ

thà chết chứ không chịu thành thân rồi. Diệp Tri này, và phát ngôn kinh hãi
thế tục kia, hắn đương nhiên cũng biết rồi.

Ý định mới xuất hiện, hắn đã mở miệng: “Thái tử, tình thế hiện nay

trong kinh đang nguy cấp, chỉ có mấy ngàn thị vệ trong Vương phủ, chỉ sợ
không đủ.”

“Vương thúc còn có đề nghị gì sao?”

Nhàn Vân Vương gia hơi hơi cong khóe môi: “Hồi môn của Hồng Tụ, là

một nửa binh phù chỉ huy thân binh ở đất phong của bổn vương.” Ánh mắt
như có như không quét về phía Diệp Lạc.

“Cha!” Quân Hồng Tụ vừa tức vừa vội: “Con không thành thân đâu.”

Khuê nữ ngốc này, Nhàn Vân Vương gia làm bộ như không nghe thấy,

bình tĩnh chờ Quân Hoằng trả lời.

Quân Hoằng quả nhiên nhíu mày, sau đó, quay sang Quân Hồng Tụ:

“Hồng Tụ, hồi môn của muội có thể cho mượn dùng tạm không?”

Chỉ có trên mặt Diệp Lạc lúc đỏ lúc trắng, thật lâu mới thốt ra một câu:

“Vương gia, ý ngài là, ai cầm nửa khối binh phù kia, sẽ phải cưới Quận
Chúa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.