NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 443

“Yên tâm, Phong Gian ở cùng chỗ với ta, các ngươi không cần phân tán

lực chú ý trên người ta, công phu chạy trốn của hai chúng ta còn nhanh hơn
các ngươi, đừng đến làm vướng chân ta.”

“Dạ!” Tang Du không nề hà lên tiếng, Phong Gian Ảnh bật cười, lại bị

Tang Du trừng mắt đành phải nuốt vào.

Lúc nói chuyện, sắc trời đã sắp sáng, Diệp Tam đã tắm rửa xong, tư thế

oai hùng tràn đầy phấn chấn đứng ôm kiếm ở cửa.

Diệp Lạc đi tới, nhìn hắn một chút: “Ăn cơm chưa?”

“Rồi.”

“Ăn thật nhanh.” Nàng nhếch môi cười, vỗ vỗ vai hắn: “Tắm rửa sạch sẽ

trông cũng không tệ, đi thôi.”

Nàng vui vẻ đi phía trước, trong lòng Diệp Tam có chút nghi ngờ, hắn

chọc chọc Phong Gian Ảnh, thấp giọng hỏi: “Lời của Tiểu thư, là có ý gì?”

Phong Gian Ảnh nhếch miệng: “Hôm nay giai nhân vui vẻ, Diệp Tam,

ngươi thật có phúc.”

Mặc kệ hai người phía sau thì thầm to nhỏ, Diệp Lạc xoay người lên

ngựa, vung tay lên: “Xuất phát!”

Địa điểm bây giờ là, Hoàng cung.

Các quan viên văn võ mặc triều phục đã đứng đầy ở hai bên Điện Thái

Hòa. Diệp Lạc lặng yên không tiếng động đi đến vị trí của mình. Một gã
quan viên ở Lễ Bộ đang loanh quanh tại chỗ, thấy nàng đến, hai mắt tỏa
sáng chạy đến đây: “Ai a, Diệp thị lang, ngài tới rồi ạ, Phó đại nhân đang
chờ ngài cùng đi Thái Miếu đấy, nhanh đi thôi, đừng để lỡ canh giờ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.