NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 444

Chờ nàng? Diệp Lạc nháy mắt mấy cái, hơi nghiêng đầu, quả nhiên,

Lương tướng không có mặt.

Bỗng dưng sáng tỏ, giả bộ hoảng loạn: “A! Đúng rồi, Phó đại nhân đã

hẹn ta, ta đi đây.”

Quân Hoằng và người của Lễ Bộ ở Khâm Thiên Giám đi đến Thái Miếu

cúng tế tổ tiên trước. Trên đường thì bị người của Lương Bằng ngăn cản,
nói là Tiên Hoàng trúng độc mà chết, thủ phạm chưa tra ra, phải tra rõ việc
này và báo cho thiên hạ biết thì Tân hoàng mới có thể đăng cơ. Nếu không
Tiên Hoàng chết không nhắm mắt, Tân Hoàng mà nóng lòng muốn đăng cơ
không quan tâm đến thì sẽ bị trời phạt, liên lụy đến con dân vô tội trong
thiên hạ.

Diệp Lạc đuổi tới nơi thì đệ đệ thứ mười hai của Tiên Hoàng – Cung

Thân Vương gia đang nước mắt tứ tung, đau đớn la hét: “Thái Tử, mời
người cân nhắc lại, ở Thái Miếu còn có liệt tổ liệt tông đang nhìn đấy! Quân
gia chúng ta từ trước luôn nêu cao tinh thần trung nghĩa nhân hiếu, Tiên
Hoàng chết không rõ, lúc này Thái Tử lại đăng cơ, sẽ khiến trái tim lịch đại
tổ tiên Quân gia thấy lạnh lẽo!”

Quân Hoằng đứng ở giữa, hai tay nắm chặt: “Thập Nhị hoàng thúc, Bản

Cung đăng cơ, là ý của Phụ Hoàng, Bản Cung làm theo ý chỉ của Phụ
Hoàng mà đăng cơ, sao có thể gọi là trái tim tổ tiên lạnh lẽo?”

“Thái Tử nói rất đúng, nước không thể một ngày không có vua, Thập

Nhị Vương gia lúc này cản đường Tân Hoàng đi bái tế tổ tiên, là đại bất
kính, không hợp lễ nghi.” Phó Giám Chi nói tiếp.

“Làm càn, đây là việc nhà Bổn Vương, đến lượt Phó Giám Chi ngươi

lắm miệng sao?” Cung Thân Vương gia trừng to hai mắt, lớn tiếng trách
mắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.