NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 445

“Viẹc của Hoàng gia cũng là việc của thiên hạ, lời của Vương gia sai

rồi!” Phó Giám Chi cũng không chịu nhường.

“Phó đại nhân, Vương gia dùng thân phận huynh đệ của Tiên Hoàng đến

yêu cầu điều tra rõ nguyên nhân cái chết, ngươi và ta không tiện nói xen
vào đâu.” Trên mặt Lương Tướng tràn đầy vẻ đau khổ: “Tiên Hoàng dưới
suối vàng mà biết, nhất định cũng muốn sớm ngày tra ra manh mối.”

“Thập Nhị Vương gia!” Diệp Lạc hô một tiếng, tiến lên hành lễ.

Quân Hoằng thấy nàng đến, ánh mắt sáng lên, nhưng cũng là không nói

gì. Mà lúc Lương Tướng thấy nàng xuất hiện thì sắc mặt liền thay đổi.

Diệp Lạc đương nhiên biết vì sao hắn lại thay đổi sắc mặt, sáng nay tâm

trạng của nàng rất tốt, cho nên không đi theo đường mọi khi đi. Trong tâm
trạng vui vẻ, nàng cưỡi ngựa đi quanh thành một vòng mới đi đến hoàng
cung. Nghe Phong Gian Ảnh nói, trên đường có rất nhiều người chờ nàng,
đang vô cùng thất vọng.

Đối với việc này, nàng chỉ có thể nói lời xin lỗi trong lòng với Lương

Tướng và những người vô danh chờ nàng sáng nay. Ai bảo hôm nay mặt
trời có vẻ rực rỡ, đến nỗi nàng đột nhiên có hứng thú cưỡi ngựa chứ?

“Thập Nhị Vương gia, không biết ngài nghe được lời đồn đãi ở, mà bảo

là Tiên Hoàng chết không rõ chứ?” Diệp Lạc khẽ mỉm cười, ánh mắt lạnh
lùng: “Tiên Hoàng cơ trí như vậy, sớm đã an bài tất cả thỏa đáng rồi, Thái
Tử đã lập, đã có ý chỉ của Hoàng Thượng, ý chỉ để lại khi lâm chung có
Thượng Thư các Bộ, Hàn Lâm viện ở đó. Sao có thể chết do có người hãm
hại?”

Cung Thân Vương cười lạnh mấy tiếng: “Nguyên nhân là Tiên Hoàng

cơ trí, mọi việc đều lấy quốc gia làm trọng, nên mới an bài tốt mọi thứ,
cũng không nghĩ đến nỗi khổ tâm đó lại bị một số người rắp tâm lợi dụng,
hại Vương Huynh của ta chết không nhắm mắt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.