NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 510

“Vậy mới đúng.“ Diệp Lạc vỗ tay, nụ cười đột nhiên ngừng lại: “Vậy thì

Hoàng Thượng, chúng ta đi làm chính sự thôi.”

Cái gọi là không có tiền nửa bước cũng khó đi, nếu Quân Hoằng muốn

nắm thực lực trong tay mình, phải có đủ kinh phí để vận chuyển.

Nhưng Diệp Lạc đã đi điều tra rồi, quốc khố quả thực đã rỗng không.

Nàng và Quân Hoằng liên tục tra xét mấy ngày, quả thực không có gì dị

thường, mấy năm nay liên tục thất thu, lại không ngừng chi, đúng là không
còn thừa gì.

“Ta cảm thấy có gì đó không đúng.” Diệp Lạc gấp sách lại, xoa xoa trán.

“Không đúng chỗ nào chứ? Sao ta không thấy.” Trước mặt Diệp Lạc,

Quân Hoằng cũng không ngại học hỏi kẻ dưới.

Diệp Lạc nhắm mắt lại, việc này nàng cũng không nói rõ được, chỉ là có

cảm giác như vậy: “Không có tiền, đương nhiên không đúng.”

Quân Hoằng bất đắc dĩ lắc đầu, đã gặp qua người yêu tiền, nhưng chưa

gặp qua người yêu tiền như vậy.

“Đi thôi, Quân Hoằng, dẫn ngươi đi kiếm tiền.”

“Kiếm tiền? Kiếm tiền kiểu gì?”

“Đi theo ta sẽ biết.”

Nửa canh giờ sau, Quân Hoằng mặc bộ đồ vải thô, đầy mờ mịt nhìn

Diệp Lạc: “Ngươi nói đi kiếm tiền, là nơi này sao?”

Phía trước, một chữ “Đổ” thật to đón gió bay phấp phới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.