NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 512

“Được rồi.“ Quân Hoằng vội vàng giữ tay Diệp Lạc: “Có thể đi rồi.”

Diệp Lạc nhìn bên cạnh vài lần: “Được, đi thôi.” Giơ tay ra: “Áo khoác

đâu.”

“Cái gì?”

“Không thì đựng bạc kiểu gì?”

Quân Hoằng nghe lời trải một cái áo lên bàn, sau đó chuyển tất cả bạc

trước mặt Diệp Lạc vào, gói lại. Bây giờ hắn đã hiểu vì sao lúc trước Diệp
Tri bảo hắn mang thêm một cái áo khoác.

Diệp Lạc vung hai tay, vui vẻ đi trước. Quân Hoằng đen mặt, yên lặng

khuân bạc theo sau.

Lúc đi tới một cái ngõ nhỏ, nụ cười của Diệp Lạc nhạt đi, nhưng bước

chân vẫn không ngừng.

“Diệp Tri!” Quân Hoằng cũng phát hiện ra, đi lên phía trước chắn trước

mặt Diệp Lạc, cảnh giác nhìn đằng trước: “Người nào, đi ra.”

“Còn có thể là ai, đương nhiên là người của đổ phường Cát Tường. Xem

ra Cát Tường này cũng không cát tường.” Diệp Lạc cười nói.

Theo lời nàng nói, hai mươi mấy người từ trên tường nhảy xuống, một

gã cầm đầu hừ một tiếng: “Nếu các hạ đã biết, cũng không cần huynh đệ ta
phí công nói, để toàn bộ đồ đáng giá trên người lại.”

“A!” Diệp Lạc ở sau thân hình cao lớn của Quân Hoằng, nhàn nhã:

“Như thế nào, thắng tiền ở quý đổ phường không được mang đi?”

“Ngươi chơi xấu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.