NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 514

rồi, ta đang thay trời hành đạo đấy.”

“Dù như vậy, cũng như muối bỏ biển, hơn nữa rất nguy hiểm.”

Diệp Lạc cười mà không nói, chắp tay sau lưng đi về phía trước.

“Diệp Tri, ngươi rốt cuộc có ý định gì?” Nhìn vẻ tươi cười trên mặt

nàng, Quân Hoằng có chút hiểu ra, đổ phường này không phải đổ phường
đơn thuần.

“A!” Diệp Lạc đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng.

Khiến Quân Hoằng hoảng sợ, còn không kịp hỏi, đã thấy Diệp Lạc chạy

vội tới đám đông phía trước. Hắn đuổi theo sau, thấy Diệp Lạc chen chúc
trong một đống người, giơ tiền lên cao: “Trương sư phụ, cái bánh nướng
cuối cùng là của ta.”

Hắn không còn gì để nói.

Đáng tiếc Trương sư phụ người ta không cho nàng mặt mũi, chờ nàng đi

tới phía trước, sư phụ mập nướng bánh trên mặt đầy mồ hôi: “Tiểu Diệp à,
hôm nay hết rồi, ngày mai tới sớm một chút nha.”

“Trương sư phụ, rõ ràng ta đã bảo ngươi giữ lại cho ta mà.”

“Mọi người đều là láng giềng, làm sao giữ lại được, ngày mai đến sớm

một chút đi, nhất định để cho ngươi một cái.”

“Gạt người, lần nào cũng nói như vậy.” Diệp Lạc uể oải đi ra. lắc lắc

đầu: “Tại ngươi đi chậm đấy, bánh nướng bán hết rồi.”

Quân Hoằng nhìn nàng một chút, nói: “Vậy mai chúng ta đến sớm một

chút.”

“Bây giờ ta đói rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.