NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 607

“Đi thôi, Lạc Lạc.” Hắn kéo tay muội muội, từ từ đi ra ngoài. Trong

lòng, có vài phần kiêu ngạo, vài phần mất mát.

Đại khái mọi huynh trưởng trên đời này, đều có cảm giác nhà có muội

muội trưởng thành thế này. Cuối cùng vẫn phải kéo tay nàng, giao cho nam
tử khác yêu thương và bảo vệ.

Trên lôi đài, Diệp Lạc vừa đi ra, dưới đài liền im lặng không tiếng động.

Cho dù mọi người đã xác định bộ dáng của tiểu thư Diệp gia không thể

kém huynh trưởng, nhưng khi chân chính nhìn thấy, thì mới biết, cái gì gọi
là đẹp không cách nào tả nổi. Không chỉ đẹp mà còn có một khí chất yên
tĩnh, an nhàn khiến người ta nhìn mà thấy ấm áp, yên lòng.

Mặt mày như liễu, hôm nay mới biết được.

“Hoàng Thượng, muội muội Diệp đại nhân có vẻ không tệ đâu!” Trên

một lầu cao cách đó không xa, Vi Kỳ không ngừng nhìn xung quanh.

Quân Hoằng chống cằm, không có hứng thú, ánh mắt cũng không thèm

liếc sang bên đó một cái, thở dài: “Ngươi nói xem bao giờ luận võ kén rể sẽ
xong? Phòng ở Phượng Hoàng lâu đã đặt xong chưa?”

“Hoàng Thượng, yên tâm ạ. Đã đặt xong rồi.”

Quân Hoằng gật gật đầu: “Vậy là tốt rồi.” Hắn thật sự không thể nghĩ

được nên đưa quà sinh nhật gì. Nhưng người đó thích ăn nhất nên mời hắn
tới Phượng Hoàng lâu ăn, chắc hẳn hắn sẽ rất cao hứng nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.