NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 620

“Lạc Lạc, đồng ý với huynh đi.”

“Dạ, ca ca, muội đồng ý.” Đau lòng tột đỉnh, nhưng Diệp Lạc vẫn phải

hứa hẹn.

Diệp Tri hơi hơi cong khóe môi: “Còn có, Lạc Lạc, hôm nay huynh đi,

thì có thể giải thoát cho muội khỏi sự trói buộc. Nếu muội muốn trở về làm
Diệp Lạc, thì trực tiếp đem tin tức huynh đã chết công khai, sẽ không còn ai
áp đặt thứ gì muội không thích cho muội nữa. Nếu, muội vẫn muốn dùng
thân phận nam tử làm việc, vậy thì, muội vẫn có thể tiếp tục Diệp Tri của
muội. Lạc Lạc, ca ca muốn từ nay về sau, không còn ai là gánh nặng của
muội, trách nhiệm của muôin nữa. Muội muốn làm cái gì, cũng có thể làm.”

“Ca ca, huynh chưa bao giờ là gánh nặng của muội. Ca ca, muội làm tất

cả, đều là vì muội thích, muội cảm thấy có giá trị. Tiên hoàng sớm đã để lại
di chỉ cho muội, muội tùy lúc đều có thể rời đi. Ca ca, đây là lựa chọn của
muội, không phải vì huynh.”

Diệp Tri gật đầu, nở nụ cười: “Vậy là tốt rồi, huynh an tâm rồi.”

Hai tay của hắn nắm chặt tay hai nữ tử hắn yêu thương nhất trên thế gian

này, bao nhiêu lưu luyến, bao nhiêu yêu thương nhưng hắn làm sao đấu
tranh được với cái chết.

“Ca ca!” Diệp Lạc dùng sức lắc đầu, đừng đi, đừng đi, trong đáy lòng

nàng hô từng tiếng một.

Ca ca, đừng đi, đừng bỏ lại một mình Lạc Lạc.

Diệp Tri cố gắng mở to hai mắt, hắn đã cảm nhận được linh hồn rút ra.

Nhưng hắn luyến tiếc đi, bỏ lại kiều thê, ấu muội, hắn làm sao có thể an
tâm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.