NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 636

“Biết cái gì?”

Ánh mắt Quân Hối ánh vòng một vòng trên người nàng, cười rất thâm ý.

“Phanh” một tiếng nữa, rốt cuộc cả hai mắt của hắn đã cân bằng, đều

hoa lệ biến thành mắt gấu mèo.

Diệp Lạc vẫy vẫy tay: “Mắt mà cứ nhìn chỗ không nên nhìn thì không

tốt đâu.”

Quân Hối ôm mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Từ biệt năm năm, ngươi vẫn

chẳng thay đổi. Ngươi cũng bạo lực như vậy với sư Huynh thân yêu của
ngươi à?”

“Sư Huynh ta hả?” Diệp Lạc tà bễ liếc hắn một cái: “Chẳng lẽ ngươi

không biết sao? Đối với hắn á, ta không động thủ, ta sẽ động kiếm. Ngươi
có muốn thử một chút không?”

Quân Hối nhảy ra xa: “Ta không có phúc đó đâu. Bỏ đi, ta về nhà ôm

chính phi, sườn phi của ta đây.”

Diệp Lạc nhìn bóng dáng thon dài của hắn, rồi nhìn trời. Sao lúc trước

nàng có thể làm banh với tên kia chứ?

“A, đúng rồi: “ Quân Hối lại nhảy về: “Hỏi ngươi chuyện này.”

“Chuyện gì?”

Quân Hối nhìn bốn phía, hạ thấp giọng: “Có thể mượn đường của Diệp

gia không?”

“Không được.” Diệp Lạc không thèm nâng mắt.

“Vì sao?” Quân Hối trừng nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.