NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 660

Đi theo Lương Tích Nghi, đương nhiên không chỉ mỗi người của Quân

Nặc, mà còn có, người của Diệp Lạc và người của Quân Hoằng.

Khi tử sĩ của Tướng phủ có hành động, Diệp Lạc ngồi trên nóc nhà,

cũng không thấy vui vẻ.

“Công tử, ngươi mất hứng hả?” Phong Gian Ảnh hỏi nàng.

Diệp Lạc cười cười: “Ta chỉ thấy bi ai hộ Lương Tích Nghi thôi. Lúc

này, thứ Quân Nặc quan tâm, chỉ sợ cũng chỉ còn đám tử sĩ trong tay Lương
Lược thôi.”

Trong lòng nam nhân, có thực sự có một chỗ mềm mại không? Chỉ để

dành cho tình cảm, không bị ảnh hưởng bởi quyền thế và lợi ích?

Để người bao che khuyết điểm như Diệp Lạc nói thì dù Lương Tích

Nghi có không tốt đẹp bằng Phó Thanh Nguyệt, nhưng cũng vẫn có thể xem
là một nữ tử không tệ. Hơn nữa xét trên trình độ nào đó thì, lúc Lương Tích
Nghi đối mặt với Quân Hoằng lại biểu hiện được sự dũng cảm và tích cực,
khiến Diệp Lạc rất thưởng thức. Nhưng lúc này, thứ Lương Tích Nghi nhận
được, lại không phải là sự ủng hộ và an ủi của trượng phu, mà là mưu đồ
muốn lấy được nhiều thứ từ trên người nàng hơn.

Đều là nữ nhân, không tránh được chuyện Diệp Lạc có chút cảm động

và thương hại.

Như là hiểu trong lòng nàng nghĩ gì, Phong Gian Ảnh vỗ mạnh lên vai

Diệp Lạc, thân mình Diệp Lạc suýt chút nữa không vững mà ngã xuống.

Trong ánh mắt nhìn chằm chằm của Diệp Lạc, Phong Gian Ảnh vội

vàng cười cười đỡ nàng, sau đó hào khí ngút trời nói: “Không cần sợ. Công
tử, nếu thích ngươi cứ đi cưới Quân Hồng Tụ về, không cần ngươi mưu đồ,
cũng có mười vạn tinh binh dâng tới tay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.