NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 681

Lúc đèn sáng rực rỡ, Diệp Lạc ôm Thiên Hạ bị bọc kín kẽ, ngồi ở trước

mộ Diệp Tri và Phó Thanh Nguyệt, gió núi rất lớn, hơi se lạnh.

Diệp Lạc cẩn thận nhặt cỏ khô trên mộ ra, sau đó chỉ vào tên trên mộ nói

với Thiên Hạ: “Thiên Hạ, đây là cha, đây là mẹ.”

Đứa bé mới có mấy tháng, tất nhiên sẽ không được hiểu được tâm trạng

phức tạp lúc này của nàng, cái miệng nhỏ nhắn thổi bong bóng, chơi vui vẻ
không biết gì.

Diệp Lạc giơ tay lau nước miếng ở khóe miệng cho nó, rồi mới nói với

mộ phần: “Ca ca, tẩu tử, muội mang Thiên Hạ đến thăm hai người. Tên
nhóc này ăn ngon ngủ ngon, lúc khóc lúc cười, chăm nó thật mệt mỏi.
Không để ý tới nó thì không sao, chỉ cần nó phát hiện có người đang để ý
đến nó, thì bắt đầu to chuyện, lúc đòi uống sữa, lúc đòi xoay người, lúc lại
đá chân, lúc đòi mút tay. Khiến người ta đau khổ nhất là buổi tối ôm nó
ngủ, đến lúc tỉnh, nó đã nằm ngang trên gối, cả người lạnh như băng, mà nó
vẫn ngủ say.” Có vẻ như nó nhận ra cô cô đang nói xấu mình, Thiên Hạ y y
nha nha mấy tiếng để kháng nghị.

Diệp Lạc cười cười, kéo áo choàng bọc nó lại, nói: “Ca ca, muội cho

bọn Diệp Nhất ra khỏi Diệp phủ rồi, huynh sẽ hiểu ý của muội chứ? Huynh
đã nói, Diệp phủ cứu bọn họ, nhưng không có nghĩa là dùng mấy cái bánh
bao lúc đó, thay đổi cả đời bọn họ. Hiện tại, muội đã làm theo ý huynh rồi.”

Diệp Lạc một tay cầm rượu Tang Du chuẩn bị sẵn, rót cho mình một

chén, lại đổ một chút lên mộ phần. Sau đó, giơ chén lên, chạm vào bia mộ:
“Ca ca, lúc trước thân thể huynh không tốt không thể uống rượu, bây giờ ở
bên đó, sẽ không bị cấm uống rượu nữa nhỉ?”

“Ca ca, tẩu tử, uống xong chén rượu này, chúc năm sau chúng ta đều

thuận lợi, viên mãn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.