NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 683

Quân Hoằng nhìn bộ dáng của nàng, nói theo: “Đúng vậy, ngươi còn có

Thiên Hạ nữa, ngươi uống nhiều rồi, ta ôm hộ ngươi nhé.”

Nghe thế Diệp Lạc cười: “Ngươi biết ôm trẻ con à?”

“Ta biết.” Quân Hoằng nói: “Lúc Thập Thất hoàng đệ sinh ra, ma ma

trong cung đã dạy ta ôm rồi. Lúc đó Thập Thất hoàng đệ cũng giống Thiên
Hạ, mũm mĩm, cả ngày ăn ngủ, ngủ ăn, ta ôm hắn, hắn còn cười với ta mà.”

Diệp Lạc bình tĩnh nhìn hắn, Quân Hoằng sợ nàng không tin, lấy tay đo:

“Cũng dài như vậy, rất nặng.”

“Được, cho ngươi ôm.” Diệp Lạc cẩn thận nâng Thiên Hạ lên một chút:

“Đừng để nó khóc nhé, nó khó hầu hạ lắm.”

“Ừ!” Quân Hoằng không dám thở lớn, gần như nín thở để ôm Diệp

Thiên Hạ.

Thân hình nho nhỏ vừa mềm vừa nhẹ, mềm mại không xương, Quân

Hoằng ôm nó mà cả người đều cứng ngắc: “Diệp Tri.“ Hắn nhìn chằm
chằm Thiên Hạ, thở rất nhẹ nhàng: “Nó mở mắt này, nó có khóc không?”

Diệp Lạc đi tới, Thiên Hạ như thấy có động tĩnh, mở to mắt nghi hoặc

nhìn Quân Hoằng đang ôm nó, nhìn một lát, cái miệng nhỏ chép chép vài
cái, lại nhắm hai mắt lại.

“Nó không khóc này!” Quân Hoằng vừa mừng vừa sợ, ngẩng đầu nhìn

Diệp Lạc: “Ngươi xem nó không khóc này.”

Diệp Lạc ngồi thẳng người: “Nó nhỏ như vậy không biết gì cả, đương

nhiên sẽ không khóc.”

“Không phải đâu, là do nó thích ta nên mới không khóc, lúc trước ma

ma trong cung nói với ta như vậy. Ngươi cho là nó nhỏ như vậy không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.