NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 730

Người trong quân đội, độ trung thành đều rất cao, khi bọn hắn coi ngươi

là địch, sẽ dùng máu thịt làm thuẫn ngăn ngươi ở bên ngoài. Mà khi bọn họ
coi ngươi là huynh đệ thì sẽ nguyện ý cùng sống cùng chết với ngươi.

Mối quan hệ giữa người với người đúng là một việc rất kỳ diệu. Vì vậy

vì Diệp Lạc chưa kịp từ chối thì đã kéo khoảng cách giữa nàng và mấy
tướng lĩnh đã được kéo gần lại.

Sau đó, ngay cả binh lính bình thường cũng dám bưng rượu nhảy ra:

“Diệp Tướng, uống một chén nữa.”

“Diệp Tướng…….”

“Diệp Tướng, ta nói với ngươi.“ Khương Tán uống say, lại vỗ một phát

lên lưng nàng, suýt nữa vỗ cả một bụng rượu của nàng ra: “Vị kia nhà ta
bảo ta hỏi ngươi xem ngươi dưỡng da kiểu gì? Hôm kia nàng ấy đến đưa
cơm, thấy da ngươi còn tốt hơn da của con gái ta.”

“Làn da tốt à?” Diệp Lạc sờ sờ mặt, suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Uống

nhiều nước tuyết.” Nàng nghĩ chắc do cái này. Lúc ở Thương Vụ Môn,
nàng rất lười, lúc khát nước không muốn đi tìm nước uống, bảo sư huynh
lấy cho nàng một bát tuyết, trộn đường vào ăn luôn, vừa đỡ thèm, vừa đỡ
khát.

Sư huynh và Vô Nhai đều trợn mắt há miệng với hành vi này của nàng,

lại không thể làm gì. Sư huynh đã từng cười nàng: “Muội lười như vậy thì
ai dám cưới chứ. Cha mẹ muội cũng sẽ đau đầu.”

“Không gả được thì còn có sư huynh nuôi mà, đúng không?” Lúc ấy,

nàng cười vui vẻ hỏi.

Sư huynh sủng nịch vỗ đầu nàng: “Đúng, ta nuôi.”

Nghĩ đến đây, nàng lại ngửa đầu, uống cạn chén rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.