NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 731

Lúc Quân Hoằng đến thì nhìn thấy bộ dáng này, Diệp Lạc say bất tỉnh,

một mình ôm đầu chui dưới bàn, những người còn lại đều nằm tụ tập thành
từng nhóm.

“Hoàng, Hoàng Thượng.” Vẫn còn người hơi tỉnh táo, nhìn thấy Hoàng

Đế thì lo sợ quỳ ngay xuống. Tuy nói bây giờ là buổi tối, không phải lúc
huấn luyện, nhưng tất cả mọi người đều say thì đúng là…

Tào Võ còn tỉnh táo toát mồ hôi lạnh: “Mạt tướng tham kiến Hoàng

Thượng.”

Quân Hoằng trầm mặt nhìn quanh một vòng, sau đó nói: “Các tướng

lĩnh của Hổ Bí Doanh bị trừ bổng lộc một tháng. Riêng Tào Võ là thống
lĩnh thì trừ nửa năm.”

Sau đó đi đến bên cạnh bàn, Vi Kỳ đã vào từ lâu, đá cái bàn ra, ánh sáng

trong mắt Quân Hoằng lúc sáng lúc tối, nhìn chằm chằm Diệp Lạc đã lâu.
Nàng ôm bát ngủ say không biết gì, hắn nhẹ nhàng phun ra một câu: “Diệp
Tướng, phạt bổng lộc một năm.”

Lời vừa dứt, hắn liền xoay người ôm Diệp Lạc lên, cũng không có phải

nàng thấy có người đến gần không mà đột nhiẻn xuất chiêu.

“Hoàng Thượng cẩn thận!” Vi Kỳ kinh hãi kêu, cũng không kịp ngăn lại,

mắt thấy chiêu kia sẽ rơi vào người Quân Hoằng, bỗng nhiên Diệp Lạc mở
mắt, sau đó, dừng động tác lại.

“Diệp Tri.” Quân Hoằng không hề động.

“Là ngươi à!” Diệp Lạc nhếch miệng, sau đó thả tay xuống, thân mình

hơi hơi nghiêng, ngã vào lòng Quân Hoằng.

Quân Hoằng ôm lấy Diệp Lạc, xoay người đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.