NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 735

Diệp Lạc cắn xong, mở to mắt trừng hắn: “Đau không?”

Quân Hoằng cắn răng: “Ngươi nói xem?” Trong lòng đã hạ quyết tâm,

không bao giờ cho Diệp Tri uống rượu nữa.

Diệp Lạc vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ sờ, sau đó, làm một động tác khiến

Quân Hoằng hóa đá trong nháy mắt, nàng nhẹ nhàng hôn lên đó: “Ừ, đau.”

“Hoàng, Hoàng Thượng.” Vi Kỳ mở to hai mắt, kiếm rơi trên mặt đất.

Bỗng hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng xoay người: “Quay đầu đi.” Hắn
ra lệnh.

Toàn bộ ám vệ trong bóng tối, vốn cũng không nhìn rõ đều xoay người

đi.

Ngoại lệ duy nhất là một thân hình xinh đẹp, nhẹ nhàng như chim yến,

nhanh chóng đi tới, dừng lại bên cạnh Quân Hoằng, quỳ một gối xuống,
cung kính nói: “Phủ Binh Diệp gia Thập Nhị, bái kiến Ngô Hoàng.”

“Bình thân.” Quân Hoằng gật đầu.

Diệp Thập Nhị nhìn Diệp Lạc: “Công tử say rồi, để thuộc hạ đưa hắn về

là được, không dám làm phiền Hoàng Thượng.”

“Không cần.”

“Ừ, không cần.” Diệp Lạc cũng gật đầu, ôm cổ Quân Hoằng: “Ta không

ăn tuyết nữa, chúng ta về nhà thôi.”

Giọng điệu kia khiến mắt Diệp Thập Nhị đỏ lên, nhanh chóng cúi đầu.

Dọc đường đi, quả nhiên Diệp Lạc nhu thuận hơn, không nói gì cả, chỉ

dựa đầu lên lưng Quân Hoằng. Trong bóng tối, mắt nàng mở to không biết
đang nghĩ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.