“……”
“Ca, muội hối hận, muội không muốn đi.”
Phong Gian Ảnh ở một bên đứng lên, rốt cục không thể nhịn được nữa,
giữ chặt áo nàng, “Được rồi, công tử, ngài lớn như vậy còn làm nũng trước
mặt huynh trưởng, ngài có biết xấu hổ hay không! Bây giờ lập tức đi luôn
cho ta, ngay lập tức.”
Diệp Lạc u oán nhìn về phía hắn, “Phong Gian, ngươi không thể học ca
ca ta nhẹ nhàng một chút hay sao, cái dạng này của ngươi sẽ không lấy
được vợ đâu.”
“Nếu có lúc thật sự không cưới được vợ, ta sẽ lo lắng đến điều ngài nói.
Còn bây giờ, công tử, ngài đi tham gia cuộc thi trước đi.” Phong Gian Ảnh
không khỏi túm lấy nàng đi ra ngoài cửa.
“Này, này, Phong Gian, ngươi nhẹ tay chút, đừng kéo mạnh như
vậy……”
Diệp Tri ở phía sau nhìn bọn họ, tràn đầy ý cười, “Tang Du, có Phong
Gian Ảnh bọn họ, Lạc Lạc dường như rất vui vẻ!”
“Đúng vậy, đại công tử, ngài không cần lo lắng. Bên người tiểu thư còn
có Tinh Dương, còn có mọi người bọn ta.”
Diệp Tri vỗ vỗ ngực ho khan vài tiếng, rũ mắt xuống.
Hắn chỉ sợ mình rời đi quá nhanh, còn có rất nhiều việc phải bỏ lại để
muội muội lo.
Nói thật ra, Diệp Lạc đối với chuyện quốc gia đại sự, thực sự là không
có giải thích cao thâm gì, cho nên đối với màn thi vấn đáp này, nàng thật sự
cảm thấy đau đầu.