NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 869

đóng ở ba cửa thành còn lại. Phong Gian, ngươi dẫn người chuyển tất cả
mọi vật tư tới chỗ chỉ huy. Như vậy một khi cửa thành nào có vấn đề, chúng
ta cũng có thể chu toàn đường lui, việc phân phối vật tư do ngươi xử lý.”

“Dạ!” Phong Gian Ảnh nhận lệnh rời đi.

Mà Tào Võ cũng xoay người đi thương nghị với bọn Khương Tán về

viẹc bố trí binh lực. Tay Diệp Lạc nắm chặt tường thành. Ánh mắt nàng,
nhìn chăm chú về phía Diệp Tinh Dương.

Diệp Tinh Dương và Thiết Diện không phải lần đầu giao thủ. Nhưng

trận chiến lớn như vậy, hơn nữa hai bên đều là liều chết, thì vẫn là lần đầu
tiên.

Trong mười năm này, tuy bọn họ chưa hề gặp mặt, nhưng vẫn luôn biết

sự tồn tại của đối phương. Nhưng trong giờ phút này, ai cũng không có ý
thủ hạ lưu tình. Một hình tròn mà hai ngươi là trung tâm, đao kiếm bay
loạn, máu tươi giàn giụa, vô số người chết.

Diệp Tinh Dương không quay đầu, nhưng hắn biết phía sau hắn có ánh

mắt ai kia nhìn hắn chăm chú. Kiếm của hắn vẫn luôn giơ cao, chưa hề
dừng lại.

Kiếm vung lên, máu tươi……., cho đến khi máu đỏ nhuộn đầy đất.

Con người, luôn có lúc mệt mỏi.

Diệp Tinh Dương chống kiếm đứng thẳng, trên gương mặt anh tuấn tràn

đầy mồ hôi và vết máu. Hắn thở mạnh, lấy một gói nhỏ trong lòng ra: “Diệp
Nhất.”

Diệp Nhị, Diệp Tam nhanh chóng che chở cho Diệp Nhất đến gần hắn,

Diệp Tinh Dương giao gói nhỏ cho Diệp Nhất: “Giao ấn tướng soái cho
Khương Võ, đóng cửa thành.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.