NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 897

Khi ánh bình minh lại xuất hiện, thì Diệp Tinh Dương cũng tỉnh. Trước

mắt là một mảnh trắng xóa, cả nguoief có cảm giác là lạ.

Bên tai, không có tiếng hò hét quen thuộc, Diệp Tinh Dương giật mình,

chiến trường, chém giết, còn có tiểu thư. Tiểu thư, tiểu thư đâu?

Trong lòng trống không, không phải là hắn đánh mất tiểu thư rồi chứ?

Dùng hết khí lực toàn thân, hắn cũng không mở được mắt ra: “Tiểu thư!”

Giọng nói tràn đầy tuyệt vọng và sợ hãi, hắn nghĩ là hắn đang điên

cuồng gào thét, nhưng không biết là chỉ có hắn mới nghe được hắn nói gì.
Ngay cả Diệp Lạc ở ngay bên cạnh, cũng vẫn ghé vào đầu giường tiếp tục
ngủ say.

“Tiểu thư, tiểu thư!” Hắn một tiếng một tiếng kêu, như vậy kinh hoảng.

Lần này thì Diệp Lạc đã tỉnh, mở mắt ra thấy Tinh Dương đầu đầy mồ

hôi, vẻ mặt vặn vẹo, thì vừa mừng vừa sợ: “Tinh Dương, ngươi tỉnh rồi à?”

Diệp Tinh Dương mạnh mẽ mở mắt ra, vừa thấy nàng, thì nước mắt liền

rơi ra: “Tiểu thư?”

“Ừ, Tinh Dương, ta ở đây.”

Diệp Tinh Dương không để ý toàn thân đau đớn, duỗi hai tay ra, ôm

Diệp Lạc vào trong ngực, khóc nói: “Tiểu thư……” Giống như là chỉ cần
gọi như vậy, hắn sẽ không bất an nữa vậy.

Diệp Lạc không nói gì, chính vỗ về lưng hắn. Qua một lúc lâu, Diệp

Tinh Dương mới tỉnh táo lại. Đương nhiên, hắn cũng nhớ ra chuyện lúc
trước, hắn nhớ là lúc trước hắn đã tỉnh lại một lần: “Tiểu thư, ngươi không
đồng ý với Phong Phi Tự chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.