NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 927

con đường hắn hành quân là biết hắn muốn tránh khỏi mũi nhọn, bảo tồn
lực lượng. Một thời gian sau, hắn sẽ không thua kém ta. Chỉ là…” Nàng hơi
nhíu mày: “Xem ra, hắn vẫn kiêng kị đội quân Cốc Tử Vong. Tang Du,
ngươi có ý kiến gì không?”

Vẻ mặt Tang Du cũng trầm xuống: “Quân đội đó là Lương Lược dùng

hai mươi năm bồi dưỡng. Người của chúng ta không lẻn vào được. Bọn họ
như là không có máu thịt vậy, không biết đau là gì, trên đùi bị chém, máu
chảy ròng ròng mà vẫn tiếp tục đánh. Nếu thực sự phải đối đầu, thì phủ binh
chúng ra cũng không liều mạng bằng đối phương. Đám người đó, đúng là
không phải người mà.”

Diệp Lạc xoa mi tâm: “Tiếp tục đi theo đi, chúng ta còn phải tìm biện

pháp.”

“Đúng rồi, tiểu thư, Giản Phàm nói thân thể Lương Tích Nghi đã không

chống đỡ được nữa. Ngươi đi xem đi.”

“Ta đã biết.”

Diệp Lạc đứng trong bóng tối thật lâu, lại không vén rèm lên.

Mỗi lần gặp Lương Tích Nghi, đều khiến tâm trạng nàng nặng nề hơn.

Cũng có thể nói là sự bi thương cho nữ nhân. Nàng vẫn luôn nghĩ, vì sao
trong cuộc đấu tranh chính trị, người có lợi là nam nhân, nhưng người bị hy
sinh, bị lợi dụng, bị bán đứng thì lại luôn là nữ nhân.

Có lẽ cũng vì vậy mà trong tiềm thức, nàng luôn bài xích hoàng cung,

bài xích triều đình.

Có đôi khi, nàng nghĩ rằng, nếu Quân Hoằng không sinh ra ở trong

cung, thì nàng có thể đón nhận tình cảm của hắn hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.