NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 981

Quân Hoằng mím môi không đáp, Dịch Kinh Hồng lại đứng dậy: “Khải

tấu Hoàng Thượng, thần cũng đồng ý, bây giờ thiên hạ mới ổn định, đúng là
cần một việc vui để ổn định lòng dân, trọng chấn sĩ khí.”

Đương nhiên là Quân Hoằng có nghe ra ý của hai người này. Hắn cũng

ước gì sớm ngày rước được nữ tử âu yếm về nhà. Nhưng lời nói “Ba năm
không lập Hậu nạp Phi” nói ra ngày đó, bây giờ mà lật lọng thì chẳng phải
là thất tín cả thiên hạ sao?

“Hoàng Thượng.“ Phó Giám Chi cũng chậm rãi thong thả đi ra: “Diệp

Lạc là do Tiên Hoàng khâm định. Chỉ vì ngài mới đăng cơ, Diệp Lạc phải
phụ tá ngài nên mới không nói ra. Bây giờ mọi việc đã ổn định, chỉ xin
Hoàng Thượng vâng theo di mệnh của Tiên Hoàng sớm ngày lập hậu, đó
chính là phúc của triều ta.”

Tô Thành nhìn mấy người này, ông hiểu rồi. Được rồi, là kẻ bề tôi, ông

cũng nên hiểu lòng Vua một chút, thuận theo ý Vua đi: “Hoàng Thượng, xin
ngài vì dân chúng Sùng Hưng mà sớm ngày lập hậu đi!”

Hắn vừa quỳ, văn võ cả triều cũng quỳ theo: “Xin Hoàng Thượng sớm

ngày lập hậu.”

“Hoàng Thượng nếu còn không đáp ứng, bọn thần sẽ không đứng dậy.”

Quân Hối còn sợ thiên hạ không loạn mà bồi thêm một câu. Đáng thương
cho tay chân già yếu của Tô Thành, nghe thấy câu ấy mà run lên vài cái.

Vì thế sau khi văn võ trong triều quỳ một buổi sáng, thì Quân Hoằng

không thể không đồng ý. Việc lập Hậu cứ như vậy được định ra.

Quân Hối đã có dự kiến trước, sau khi bãi triều thì không về phủ, mà

trực tiếp mặt dày mày dạn ở lại trong cung. Dù sao bây giờ hậu cung của
Quân Hoằng cũng không có người, hắn cũng có chỗ để ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.