NGAI VÀNG LỬA - Trang 235

đẹp. Anh ấy trông không giống cha tôi chút nào, nhưng anh ấy có cùng sức
mạnh và vẻ đẹp thô ráp - kiểu hấp dẫn nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy an
toàn hơn, và đứng vững hơn một chút trên trái đất.

"Thật khó cho anh để nói về chuyện đó," anh ấy nói. "Anh không có ý giấu
em bất cứ điều gì.”

"Thật may, nó vẫn chưa quá muộn."

Những con lạc đà của chúng bước đi nặng nhọc. Katrina cố hôn, hay có lẽ
khạc vào Hinderburg, và Hinderburg đã đánh rắm để đáp lại. Tôi thấy đây
là sự bình luận buồn tẻ về mối quan hệ giữa con trai-con gái.

Cuối cùng Walt nói, "Sự việc có liên quan tới dòng dõi của pharaoh. Mọi
người - anh muốn nói gia đình Kane - là sự kết hợp hai dòng dõi hoàng gia
quyền lực, Narmer và Ramesse Đại đế, đúng không?

"Thì em được nghe kể vậy. Sadie Đại đế nghe cũng hay đấy."

Walt không đáp lời. Có lẽ anh ấy đang tưởng tượng tôi là pharaoh, và tôi
phải thừa nhận là khái niệm đó khá đáng sợ.

"Dòng dõi hoàng gia của em..." Anh ấy do dự. "Em biết về Akhenaton
nhiều đến mức nào?”

"Nếu phải nói mà không cần suy nghĩ, em sẽ nói ông ấy là một pharaoh. Có
lẽ là của Ai Cập."

Walt cười to, thế lại hay. Nếu tôi có thể đưa anh thoát khỏi tâm trạng quá
nghiêm túc, thì có lẽ anh ấy dễ dàng cởi mở hơn.

"Nhất đấy," anh ấy nói. "Akhenaton là pharaoh người đã quyết định gạt bỏ
tất cả các vị thần già và chỉ tôn thờ Aten, là mặt trời."

"ồ... đúng vậy. Câu chuyện ngờ ngợ cảnh báo, khiến tôi cảnh giác, vì nó
làm tôi cảm thấy khá giống một người Ai Cập nhàm chán như Carter, "ông
ta là kẻ đã di dời thủ đô nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.