NGAI VÀNG LỬA - Trang 236

Walt gật đầu. "Ông ta xây dựng một thành phố hoàn toàn mới ở
Amarna.ông ta là loại người khác thường, nhưng ông ta là người đầu tiên
có ý nghĩ rằng các vị thần già là xấu xa. Ông ta cố cấm đoán nghi lễ thờ
cúng của họ, đóng cửa các ngôi đền của họ. Ông ấy muốn tôn thờ một vị
thần duy nhất, nhưng ông ta đã chọn lựa kì lạ một vị thần. Ông ấy nghĩ là
mặt trời. Không phải là thần mặt trời Ra - mà là vầng mặt trời thực sự,
Aten. Dù sao, các pháp sư và những giáo sĩ già nhất, đặc biệt là các tu sĩ
Amun-Ra "Tên khác của Ra?” tôi đoán thế.

"Đại loại thế,” Walt nói. "Vì vậy các giáo sĩ của ngôi đền của Amun-Ra
không được vui lòng lắm với Akhenaton. Sau khi ông ta chết, họ phá hủy
các bức tượng của ông ta, cố xóa sạch tên ông ấy khỏi tất cả các công trình
kỉ niệm và các đồ vật. Amarna hoàn toàn bị ruồng bỏ. Ai Cập quay trở lại
theo lối cũ."

Tôi để chuyện đó ngấm dần. Hàng nghìn năm trước khi Iskandar ban hành
lệnh đầy ải các vị thần, một pharaoh đã có cùng ý nghĩ.

"Và đó là cụ kị xa xưa nào đó của anh à?” tôi hỏi.

Walt quấn dây cương lạc đà quanh thắt lưng. "Anh là một trong những hậu
duệ của Akhenaton. Đúng rồi. Chúng ta có cùng khả năng với phép thuật
giống như hầu hết các dòng dõi hoàng gia, nhưng... chúng ta cũng có những
rắc rối. Các vị thần không hài lòng với Akhenaton, như em có thể hình
dung. Người con trai Tutankhamen của ông ta "Vua Tut?" tôi hỏi. "Anh có
họ với Vua Tut?"

"Thật không may," Walt nói. "Tutankhamen là người đầu tiên chịu lời
nguyền, ông ta chết lúc mười chín tuổi. Và ông ấy là một trong những
người may mắn hơn rồi đó.”

"Chờ đã. Lời nguyền nào?”

Đó là lúc Katrina dừng lại kêu rít lên. Bạn có thể phản đối rằng lạc đà
không thể kêu rít lên được, nhưng bạn hoàn toàn nhầm. Khi nó lên tới đỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.