quá lâu, ta có thể kể cho các ngươi câu chuyện của mỗi người!"
"Họ nói chuyện với ông?” Tôi lùi xa gia đình xác ướp. Đột nhiên Purpens
bé nhỏ có vẻ như không dễ thương đến thế.
Mad Claude phẩy tay một cách thiếu kiên nhẫn. "Đúng vậy, đôi khi. Không
nhiều như ngày xưa. Bây giờ, phần lớn thời gian linh hồn họ ngủ. Điều
quan trọng là, bất kể những người này có cái chết tồi tệ thế nào, số phận họ
sau khi chết đều trở nên tồi tệ hơn! Tất cả chúng ta - những người La Mã
sống ở Ai Cập - đều được chôn cất theo nghi lễ của người Ai Cập. Tập
quán địa phương, giáo sĩ địa phương, ướp xác cơ thể cho cuộc sống tiếp
theo, vân vân. Chúng ta nghĩ chúng ta được che chở hoàn toàn - hai tôn
giáo, hai lần đảm bảo. Vấn đề là, những giáo sĩ Ai Cập ngớ ngẩn các ngươi
không biết phải làm gì nữa! Khi những người La Mã chúng ta xuất hiện, thì
hầu hết kiến thức phép thuật của các ngươi đã biến mất. Nhưng các ngươi
có cho chúng ta biết điều đó? Các ngươi hoan hỉ lấy tiền của chúng ta và
làm việc chẳng ra gì."
"À.” Tôi lùi ra xa hơn Mad Claude một chút, hiện ông ta đang phát sáng
một cách khá nguy hiểm, "ôi, tôi chắc Ngôi Nhà Sự Sống có số điện thoại
chăm sóc khách hàng "Không thể thực hiện nghi lễ của người Ai Cập nửa
chừng," ông ta càu nhàu. "Chúng ta kẹt ở đây với cơ thể bị ướp và linh hồn
vĩnh viễn bị trói buộc vào chúng, và không ai thực hiện được bước tiếp sau!
Không ai đọc những lời cầu nguyện để giúp chúng ta bước sang cuộc sống
tiếp theo. Không ai hiến đồ cúng lễ để nuôi dưỡng ba của chúng ta. Ngươi
có biết là ta đói như thế nào không?"
"Chúng tôi có một ít thịt bò khô," Walt mời.
"Chúng ta không thể tới được lãnh địa của Pluto giống như những người La
Mã," Mad Claude nói tiếp, "bởi vì cơ thể chúng ta đã được chuẩn bị cho
một kiếp khác. Chúng ta không thể đến Duat, bởi vì chúng ta không làm
phép theo đúng nghi lễ Ai Cập. Linh hồn của chúng ta bị kẹt ở đây, trói