NGAI VÀNG LỬA - Trang 256

"Anh không khoái gợi ý," Walt nói, "nhưng liệu em có thể cho nổ tung
bằng câu thần chú ha-di."

"Và khiến trần nhà sụp xuống đầu chúng ta?" tôi nói.

Walt quì xuống cạnh tôi. "Phải có một cái gì đó..." Anh ấy lôi ra một đống
bùa hộ mệnh của mình.

Mad Claude đi đi lại lại trong phòng. "Ta vẫn không hiểu. Các ngươi là
những giáo sĩ. Các ngươi có con dao nghi lễ. Tại sau các "Vị thần khạc nhổ
chết tiệt." ngồi phịch xuống bề mặt đầy bụi bặm. Xác ướp ở cả hai bên,
nhưng tôi không quan tâm nữa. Tôi không thể tin rằng chúng tôi đã quá gần
với cuộn giấy phép thuật cuối cùng, sau khi chiến đấu với các con quái vật,
các vị thần và những kẻ ám sát người Nga, và bây giờ chúng tôi bị chặn lại
bởi một đống đá ngổn ngang.

"Anh không khoái gợi ý," Walt nói, "nhưng liệu em có thể cho nổ tung
bằng câu thần chú ha-di."

"Và khiến trần nhà sụp xuống đầu chúng ta?" tôi nói.

Walt quì xuống cạnh tôi. "Phải có một cái gì đó..." Anh ấy lôi ra một đống
bùa hộ mệnh của mình.

Mad Claude đi đi lại lại trong phòng. "Ta vẫn không hiểu. Các ngươi là
những giáo sĩ. Các ngươi có con dao nghi lễ. Tại sau các ngươi không thể
giải thoát chúng ta?"

"Con dao không phải để cho ông!" tôi ngắt lời. "Nó dành cho Ra!"

Walt và Claude cả hai nhìn tôi chằm chằm. Trước đây tôi đã không nhận ra
điều này nhưng khi nói ra như thế, tôi biết đó là sự thật.

"Xin lỗi," tôi nói. "Nhưng con dao được dùng cho nghi lễ Mở Miệng, để
giải thoát linh hồn. Tôi sẽ cần nó để đánh thức Ra. Đó là lí do Anubis đưa
nó cho tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.