NGAI VÀNG LỬA - Trang 277

Tôi nhìn Zia vẻ van xin một lần nữa. Tôi có thể thấy sự hoài nghi trong đôi
mắt của cô ấy, nhưng cô ấy không ở trong trạng thái thích hợp để giúp tôi.
Cô ấy vừa tỉnh dậy sau cơn ác mộng kéo dài ba tháng. Cô ấy muốn tin rằng
Ngôi Nhà Sự Sống vẫn là nhà của cô ấy và Desjardins và Menshikov là
những gã tốt bụng. Cô ấy không muốn nghe thêm bất cứ điều gì về
Apophis.

Tôi giơ chiếc gậy móc và cây côn xích gắn cầu gai kim loại. "Tôi sẽ không
lặng lẽ đi."

Menshikov gật đầu. "Thế thì tiêu diệt vậy.

Ông ta chĩa chiếc gậy vào tôi, và bản năng của tôi trỗi dậy. Tôi quất cây côn
xích gắn cầu gai kim loại.

Tôi ở quá xa để với tới ông ta, nhưng một thế lực vô hình đã giật lấy chiếc
gậy khỏi tay Menshikov và quẳng nó xuống sông Nile.

Ông ta giơ ra chiếc đũa thần, nhưng lần nữa tôi quất mạnh cây côn xích gắn
cầu gai kim loại, và Menshikov bị hất văng lên. Ông ta rơi đập lưng xuống
quá mạnh, biến thành một thiên thần bùn.

"Carter!" Desjardins đẩy Zia lại phía sau ông ta. Chiếc gậy của ông ta cháy
sáng với ngọn lửa màu tím. "Ngươi dám sử dụng vũ khí của Ra sao?"

Tôi nhìn vào hai bàn tay mình ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ cảm thấy sức
mạnh đến với mình một cách dễ dàng thế - như thể tôi xứng đáng trở thành
vua. Trong trí nhớ lờ mờ của mình, tôi nghe thấy giọng nói của Horus cứ
hối thúc tôi:

Đây là con đường của cậu. Đây là quyền thừa kế của cậu.

"Dù sao thì ông cũng sẽ giết tôi," tôi nói với Desjardins.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.