NGAI VÀNG LỬA - Trang 315

Nhưng hình hài của thần đầu cừu đực đã tan vào trong sương mù. Cuốn
Sách của Ra hút lấy làn khói và cuộn tròn đóng lại.

Khnum và hòn đảo của ông ta biến mất. Con thuyền trôi vào một đường
hầm hẹp hơn.

"Sadie," Carter nói, "Thật là ngoạn mục."

Thông thường, tôi rất vui khi khiến anh trai kinh ngạc vì sự giỏi giang của
mình. Nhưng tim tôi đang đập rất nhanh. Tay tôi đổ mồ hôi, và tôi nghĩ
rằng tôi sắp sửa nôn. Thêm nữa, tôi có thể cảm thấy những ánh sáng hình
cầu đã qua cơn sốc, bắt đầu trở lại chống đối tôi.

Không cắt, chúng phàn nàn, Không cắt!

Hãy lo việc của các ngươi, tôi đáp trả chúng bằng ý nghĩ. Và tiếp tục chèo
thuyền đi.

"ừm, Sadie?" Carter hỏi. "Tại sao mặt em Tôi nghĩ là anh ấy buộc tội tôi là
đỏ mặt. Thế rồi tôi nhận thấy là anh ấy cũng đỏ nốt. Cả con thuyền chìm
trong sắc đỏ của hồng ngọc. Tôi quay đầu nhìn về phía trước chúng tôi, và
tôi kêu lên một tiếng trong cổ họng y như tiếng be be của Khnum.

"Ồ, không," tôi nói. "Không thể là nơi này lần nữa."

Cách chúng tôi chừng một trăm mét, một đường hầm dẫn tới một cái hang
lớn. Tôi nhận ra Hồ Lửa rộng lớn sôi sục; nhưng lần trước tôi không nhìn
thấy nó từ góc độ này.

Chúng tôi đang tăng tốc độ, tiến về một loạt ghềnh nước như những lát cắt.
ở cuối các ghềnh, dòng nước biến thành một thác nước cuồn cuộn và đổ
thẳng vào cái hồ cách khoảng nửa dặm bên dưới. Chúng tôi đang ầm ầm
lao tới vách nước dựng đứng mà không có cách nào dừng lại được.

Tiếp tục chèo thuyền đi, đội chèo thuyền thì thầm vẻ hân hoan. Tiếp tục
chèo thuyền đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.