NGAI VÀNG LỬA - Trang 316

Có lẽ chúng tôi có chưa tới một phút, nhưng cảm tưởng như dài hơn. Tôi
cho là thời gian lao như tên bắn khi ta vui nhưng thực sự bò ra chậm chạp
khi ta ầm ầm tiến tới cái chết.

"Chúng ta phải quay lại!" Carter nói. "Thậm chí nếu đó không phải là lửa,
chúng ta sẽ không thể sống sót nếu bị rơi xuống đó!"

Anh ấy bắt đầu gào lên với những ánh sáng hình cầu, "Quay trở lại! Chèo
đi! Báo động!"

Mấy quả cầu hớn hở lờ phắt anh ấy.

Tôi trừng trừng nhìn cú rơi rực lửa vào quên lãng và Hồ Lửa bên dưới. Mặc
dù những làn sóng nhiệt cuốn lấy chúng tôi như hơi thở của một con rồng,
tôi cảm thấy lạnh. Tôi nhận ra điều cần phải xảy ra.

"Tái sinh trong lửa," tôi nói.

"Cái gì?" Carter hỏi.

"Đó là một dòng trong Cuốn Sách của Ra. Chúng ta không thể quay trở lại.
Chúng ta phải tới đó - tiến thẳng vào trong hồ."

"Em điên rồi à? Chúng ta sẽ bị thiêu rụi!"

Tôi xé toang chiếc túi phép thuật và lục lọi các đồ vật của mình. "Chúng ta
phải đưa con thuyền qua lửa. Đó là phần mặt trời tái sinh hàng đêm, đúng
không? Ra hẳn sẽ làm điều đó."

"Ra không thể cháy được!"

Thác nước chỉ còn cách chúng tôi hai mươi mét nữa. Tay tôi run lên trong
khi tôi đổ mực vào nghiên. Nếu bạn chưa bao giờ cố gắng dùng bút nghiên
trong khi đang đứng trên thuyền, việc đó không hề đơn giản đâu.

yếu ớt nắm lấy chiếc áo choàng bằng da báo, và tôi nhận ra ông ấy muốn
cởi nó ra. Tôi giúp ông, và ông dúi chiếc áo choàng vào tay tôi. "Cho... mọi
người xem... nói với Amos..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.