NGAI VÀNG LỬA - Trang 335

"Anh tưởng tượng," Carter hỏi, "hay là khói đang dẫn đường cho chúng ta?
ôi!"

Anh ấy nói từ cuối cùng bởi vì tôi dẫm vào chân anh ấy, tôi làm điều đó
khá tốt mà không làm gián đoạn sự tập trung của mình. Anh ấy đã hiểu ý
tôi: Im nào và bắt đầu đi thôi.

Tawaret nắm tay tôi và dẫn tôi tiến về phía trước. Bes và Carter đi hai bên
chúng tôi như nhân viên an ninh. Chúng tôi đi theo vệt khói thêm hai hành
lang nữa và lên cầu thang. Cuốn Sách của Ra trở nên ấm đến mức khó chịu
trong hai tay tôi. Khói bốc lên từ cơ thể tôi bắt đầu che khuất các ký tự.

"Cháu làm tốt lắm, Sadie," Tawaret nói. "Hành lang này trông quen quá."

Tôi không biết làm sao bà ấy có thể nói thế được, nhưng tôi tiếp tục tập
trung vào cuộn giấy. Tôi mô tả con thuyền mặt trời của Ra bơi qua bầu trời.
Tôi nói về sự thông thái vương giả của ông ấy và về những trận thắng
Apophis của ông.

Một giọt mồ hôi chảy xuống mặt tôi. Mắt tôi bắt đầu cay xè. Tôi hi vọng
chúng sẽ không bốc cháy thực sự.

Khi tôi đọc tới dòng, "Ra, tuyệt đỉnh mặt trời..." tôi nhận thấy chúng tôi
dừng lại trước một cái cửa.

Trông nó chẳng khác gì những cánh cửa khác, nhưng tôi đấy cửa mở ra và
bước vào bên trong. Tôi tiếp tục đọc, mặc dù tôi nhanh chóng đọc tới phần
cuối của bùa phép.

Bên trong, căn phòng tối om. Trong ánh sáng chập chờn của ngọn đuốc trên
tay Tawaret, tôi nhìn thấy người đàn ông già nhất trên thế giới nằm ngủ
trong giường - khuôn mặt ông ta nhăn nhúm, tay gầy như cái que, làn da
trong suốt, tôi có thể nhìn thấy từng mạch máu. Một số xác ướp ở Habariya
trông còn sống động hơn cái vỏ hạt cũ kỹ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.