NGAI VÀNG LỬA - Trang 355

Sadie ngồi thẳng dậy. "ông sẽ lấy bí danh của chúng tôi - ý là, chúng tôi
phải chia sẻ chúng với ông ư?"

"Chia sẻ..." Khonsu vuốt vuốt đuôi tóc, như muốn cố gắng nhớ ra ý nghĩa
của từ đó. "Không, không chia sẻ. Ta sẽ ngấu nghiến ren của các người,
hiểu chứ."

"Xóa bỏ một phần linh hồn của chúng tôi," Sadie nói. "Chiếm đoạt ký ức
của chúng tôi, nhân cách của chúng tôi."

Thần mặt trăng nhún vai. "Cũng có ưu điểm đấy, các người sẽ không chết.
Các người chỉ "Trở thành thực vật," Sadie đoán. "Giống như Ra, kia."

"Không muốn ăn rau," Ra lẩm bẩm khó chịu. ông cố gắng nhai chiếc áo sơ
mi của Bes, nhưng vị thần lùn đã tránh xa ra.

"Ba giờ đồng hồ," tôi nói. "Đánh cược bằng ba linh hồn."

"Carter, Sadie, các con không buộc phải làm thê'," mẹ tôi nói. "Chúng ta
không mong các con nhận lãnh rủi ro."

Tôi đã nhìn thấy mẹ bao lần qua những tấm ảnh và trong trí nhớ, nhưng lần
đầu tiên tôi nhận thấy rằng trông mẹ giống Sadie - hay đúng hơn Sadie bắt
đầu trở nên giống mẹ chừng nào. Họ đều có đôi mắt sáng rực quả quyết. Họ
cùng hơi hếch cằm lên khi họ nghênh chiến. Và cả hai đều rất giỏi giấu
diếm cảm xúc của mình. Tôi có thể đoán được qua giọng nói run rấy của
mẹ rằng mẹ nhận ra điều gì sẽ phải xảy ra. Mẹ đang nói với chúng tôi rằng
chúng tôi có thể chọn lựa, nhưng mẹ biết rất rõ rằng chúng tôi không có
được điều đó.

Tôi nhìn Sadie. Và chúng tôi đạt tới một thỏa thuận ngầm.

"Mẹ, không sao đâu," tôi nói. "Mẹ đã hi sinh cuộc sống để đóng cửa nhà tù
của Apophis. Làm sao chúng con có thể lùi bước chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.