NGAI VÀNG LỬA - Trang 361

Người lùn đứng dậy. ông ta dạng chân ra và nắm hai tay lại, giống như ông
ta sắp sửa kêu BOO. Tôi ước gì ông ấy làm điều đó và xua đuổi Khonsu đi,
nhưng thay vào đó ông ấy nhìn chúng tôi với vẻ buông xuôi. "Đó là một
phần của chiến lược, các nhóc."

"Cái gì?" Tôi hỏi. "ông đã kế hoạch thế này à?"

Ông cởi chiếc áo sơ mi và gập lại cẩn thận, đặt lên bàn. "Điều quan trọng
nhất là đưa được cả ba quân cờ ra khỏi bàn và không được thua hơn một.
Đó là cách duy nhất để chơi. Giờ hai người sẽ dễ dàng thắng ông ta. Đôi
khi phải thua một quân để thắng ván cờ."

"Quá đúng," Khonsu nói. "Thật là mừng! Ren của một vị thần, sẵn sàng
chưa, Bes?"

"Bes, đừng," Tôi van xin. "như thế không đúng."

Ông ấy cau mày nhìn tôi. "Này, nhóc, cậu đã sẵn sàng hi sinh. Cậu muốn
nói rằng ta không dũng cảm bằng một pháp sư tầm thường ư? Bên cạnh đó,
ta là một vị thần. Ai biết được? Đôi khi chúng ta quay trở lại. Bây giờ, hãy
thắng ván cờ và ra khỏi đây. Đá vào đầu gối Menshikov cho ta."

Tôi cố gắng nghĩ ra điều gì để nói, điều gì đó để có thể ngăn chặn chuyện
này, nhưng Bes nói, "Ta sẵn sàng."

Khonsu nhắm mắt lại và thở thật sâu, 9

như thể ông ta đang thưởng thức không khí vùng núi trong lành. Hình bóng
của Bes chập chờn. ông ấy tan biến vào một chuỗi những hình ảnh trôi qua
nhanh như chớp - một đoàn những người lùn nhảy múa ở một ngôi đền
trong ánh lửa; một đám đông người Ai Cập đang tiệc tùng trong một lễ hội,
kiệu Bes và Bast trên lưng; Bes và Tawaret mặc áo choàng toga ở trong
một biệt thự La Mã nào đó, ăn nho và cười bên nhau trong ghế sô pha; Bes

mặc đồ như Georger Washington

30

trong bộ tóc giả rắc phấn và bộ complet

lụa đứng trong vành móng ngựa trước một vài người Anh mặc áo choàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.