NGAI VÀNG LỬA - Trang 382

Chúa Tể của Sự Hỗn Mang ném về phía Desjardins mọi thứ nó có - nước
đá, thuốc độc, sấm chớp, đá tảng - nhưng chẳng cái gì trúng Đại Pháp Sư.
Chúng chỉ đơn giản biến thành những chữ tượng hình trong lá chắn bảo vệ
của Desjardins, Sự Hỗn Mang bị biến thành những ký tự - thành ngôn ngữ
tối thượng của sáng tạo.

Desjardins đạp nát con rắn bằng gốm dưới chân. Apophis quằn quại đau
đớn. Cái thứ đã từng là Vladimir Menshikov vụn ra như những mảnh sáp,
và một sinh vật nhô lên từ đó - một con rắn màu đỏ, phủ đầy thứ dịch nhớt
như vừa mới nở. Nó bắt đầu lớn lên, lớp vảy màu đỏ của nó ánh lên và mắt
nó sáng rực.

Giọng nói của nó rít lên trong óc tôi: Ta không thể bị cầm tù!

Nhưng nó không thể trỗi lên được nữa. Cát lún xuống quanh nó. Một cánh
cổng mở ra, ngay trên Apophis.

"Ta xóa bỏ tên ngươi," Desjardins nói. "Ta rút ngươi ra khỏi ký ức của Ai
Cập."

Apophis hét lên. Bãi cát nổ tung và lún xuống quanh nó, nuốt con rắn cùng
với cát đỏ vào trong phễu xoáy.

Tôi túm lấy Sadie và chạy về thuyền. Desjardins đã ngã khuỵu xuống vì
kiệt sức, nhưng không hiểu bằng cách nào mà tôi ngoắc được cánh tay ông
và kéo ông ấy về phía mép nước. Cùng với Sadie, chúng tôi đưa được ông
ấy lên con thuyền mặt trời. Cuối cùng Ra cũng bò ra khỏi chỗ ấn nấp bên
dưới bánh lái. Những người hầu ánh sáng đấy mái chèo, và chúng tôi tránh
ra xa trong khi toàn bộ bãi cát chìm vào làm nước tối om, những ánh sáng
đỏ còn le lói dưới bề mặt nước.

Desjardins đang chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.