NGAI VÀNG LỬA - Trang 388

Zia loạng choạng lùi lại, cố gắng làm cho cây gậy của mình phát sáng.
"Tránh ra!"

Ngọn lửa bùng lên yếu ớt.

"Bọn em sẽ không làm hại chị đâu," Sadie hứa.

Chân Zia run rấy. Tay cô ấy cũng vậy. Rồi cô ấy làm điều hợp lý duy nhất
mà một người như cô ấy sẽ làm khi vừa trải qua một ngày như vậy sau ba
tháng bị hôn mê. Cô ấy trợn ngược mắt, và ngất đi.

Bes làu bàu. "Cô gái mạnh mẽ. Cô ấy đã chịu đựng được một cú BOO trực
diện của ta! Dù sao... tốt hơn cả là hãy nâng cô ấy dậy và ra khỏi đây thôi.
Desjardins sẽ không biến mất vĩnh viễn đâu."

'Sadie," Tôi nói, "em có lấy được cuộn giấy phép thuật không?"

Con bé lôi cả ba cuộn giấy ra khỏi túi. Một phần trong tôi cảm thấy nhẹ
người. Phần khác cảm thấy hoảng sợ.

"Chúng ta cần phải tới chỗ Kim Tự Tháp Lớn," con bé bảo. "Hãy nói với
em là anh có ô + Ẳ lỉ to.

Chúng tôi chẳng những có ô tô mà còn có cả một đám người du mục nữa.
Mãi khi trời tối chúng tôi mới mang xe tải trả lại cho họ, nhưng những
người Bedouin có vẻ vui khi thấy chúng tôi, mặc dù chúng tôi mang theo
thêm ba người nữa, một trong số đó đang bất tỉnh. Không biết làm sao mà
Bes đã thỏa thuận được với họ để lái xe đưa chúng tôi tới Cairo. Sau vài
phút nói chuyện trong lều, ông ta xuất hiện với một chiếc áo choàng mới.
Những người Bedouin tiến ra khỏi lều, xé nốt phần còn lại của chiếc áo sơ
mi hoa kiểu Hawaii của ông ta thành những dải vải, họ quấn chúng quanh
cánh tay, quanh ăng ten radio và gương chiếu hậu như là những vật mang
lại may mắn.

Chúng tôi nhồi nhét trong thùng xe tải. Trong khi lái xe đến Cairo, quá
đông người và ồn ào để trò chuyện. Bes bảo chúng tôi ngủ một chút trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.