NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 107

Vẫn chỗ ngồi này, vẫn tòa lầu này, vẫn không khí vui tươi của ngày Tết

Trung thu, giống như một năm trước. Nhưng hôm nay, Mạc Quân cảm thấy
hạnh phúc hơn rất nhiều vì người ngồi bên chàng đúng là Thiên Anh thật sự
với khuôn mặt dịu dàng của chính nàng chứ không phải vẻ ngoài của Dao
Thiển.

Chàng lại kể cho nàng nghe về những Trung thu trước đây, khi chàng

còn phiêu du qua rất nhiều miền quê. Có một năm, trên đường hướng về
phương Bắc, chàng tình cờ nghỉ lại ở một làng nhỏ dưới chân núi Quy Sơn
đúng dịp Trung thu. Đó là năm đầu tiên chàng tận mắt thấy người ta nướng
bánh và được nếm thử mẻ bánh nóng hổi vừa mới ra lò. Lại có một năm
khác, đám trẻ con nằng nặc kéo chàng múa lân cùng. Kết quả là người hoàn
toàn không có một chút kinh nghiệm cầm đầu lân như chàng đi chuyển quá
chậm chạp và vụng về đến nỗi khiến những người ở phần đuôi giẫm lên
nhau và mọi người bắt đầu la ó. Đến khi chàng ở Hải Sơn, cứ Trung thu, lũ
trẻ sống ở ngôi làng dưới chân núi lại làm một đĩa bánh dẻo bánh nướng
mang đến cho chàng và sư phụ rồi mời hai người xuống núi chơi đàn cho
dân làng nghe. Đương nhiên sư phụ lại đẩy việc cho chàng còn mình thì
nhận hết phần quà bánh.

Nàng cứ thế chăm chú lắng nghe những câu chuyện chàng kể. Không chỉ

Mạc Quân mà cả nàng cũng đều cảm thấy khoảng thời gian ấy thực sự đáng
nhớ và kỳ diệu biết bao!

Khoảnh khắc khi ánh mắt chàng gặp đôi mắt lấp lánh của nàng, chàng tự

hứa với lòng mình rằng sớm thôi, chàng sẽ đưa nàng đi ngao du thiên hạ,
đưa nàng đi trải nghiệm mọi loại cảm giác mà chàng từng có, và đồng thời,
để chính chàng thưởng thức cảm giác có nàng đồng hành với mình trên mỗi
nẻo đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.