NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 116

Chương 10

Nơi đầu tiên chàng nói yêu nàng là kỳ đài, khi nàng vẫn còn mang dáng

hình của Dao Thiển. Tính đến bây giờ đã gần tròn một năm. Nhưng khi dắt
nàng đi lên cầu thang xoáy ốc với những viên gạch mang đầy dấu ấn thời
gian, chàng lại có cảm giác kỳ lạ như thể chuyện chỉ vừa mới hôm qua.

Ngày ấy, chàng vừa trở về sau hơn nửa tháng hộ tống hoàng đế tới hành

cung Thiên Trường, vội vã cho người đến hẹn gặp nàng. Dưới vòm trời
bàng bạc của chiều thu se lạnh, nàng đứng tựa lưng vào bức tường gạch đỏ
của kỳ đài, còn chàng cúi mình bên cạnh nàng, cầm lấy tay nàng và trượt
vào cổ tay nhỏ xinh chuỗi vòng hải ngọc. Những viên hải ngọc xanh lam
trong suốt như nước biển này gắn liền với một truyền thuyết của tộc người
thiểu số sống ở vùng biển Bắc Hải mà chàng từng ghé qua.

Vị tộc trưởng già nơi ấy kể rằng thời xa xưa, công chúa con của Thủy

thần và một ngư phủ nghèo đem lòng yêu nhau tha thiết, bất chấp sự ngăn
cấm và đe dọa của cha nàng. Cuối cùng, vị thần này quyết định tạo nên một
cơn sóng dữ, cướp lấy mạng sống chàng ngư dân nọ. Nàng công chúa đã
ôm xác người yêu khóc đến khi cả hai tan ra thành nước rồi kết lại thành
những viên hải ngọc long lanh. Vì thế, vòng tay hải ngọc trở thành tín vật
và minh chứng cho một tình yêu thiên trường địa cửu.

Khi đeo chuỗi hạt vào tay nàng, Mạc Quân thật sự mong tình yêu của

chàng và nàng sẽ trường tồn như thế.

F.b00k: Eb00kNgonTinhMienphi

Nhưng đáp lại ánh mắt say mê của chàng, ngày ấy, nàng lúng túng hỏi

lại: “Có chuyện gì vậy?” Còn chàng dịu dàng đáp: “Ta rất nhớ nàng.” Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.