NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 16

“Đừng đùa nữa! Ngài chỉ thành thân với tôi vì muốn làm vừa lòng mẹ và

em cùng đám thân bằng cố hữu gì đó của ngài mà thôi. Còn tôi thành thân
với ngài vì… vì ngài nói tháng sau sẽ tuyển tú, tất cả nữ nhân thích hợp đều
phải tham dự, mà tôi thì không muốn dính vào ba cái trò đó. Đó là lý do
chúng ta thành thân, Mạc Quân!” Nàng gấp gáp nói liền một hơi.

Chàng ôm lấy khuôn mặt nàng, hướng ánh mắt nàng về phía mình, kiên

định lắc đầu. “Ta yêu nàng. Đó là lý do quan trọng nhất.” Trong lúc nàng
còn đang sững sờ, chàng liền cúi đầu hôn nàng, bàn tay đặt trên eo siết chặt
lại, ngăn cản mọi vùng vẫy hòng thoát thân của nàng. Nàng bướng bỉnh
chống cự, cơn giận bùng lên như hai ngọn lửa trong đôi mắt mở lớn của
nàng, miệng nàng mím chặt bất chấp lời mời gọi mê hoặc từ môi chàng.
Mạc Quân lùi lại một chút, cười cười nhìn nàng, sau đó lại tiến tới. Lần
này, chàng tấn công theo hướng khác, đầu tiên là chậm rãi những nụ hôn
nhỏ vụn lên má nàng, mắt, mũi, thái dương với vài lọn tóc vương xuống,
sau đó nấn ná ở tai, sau tai, rồi kéo một đường dài trở lại môi nàng.

Thiên Anh hoàn toàn bại trận. Mạc Quân nhanh chóng nhận ra sự quy

thuận của nàng, trong chớp mắt liền cuốn lấy môi nàng, kéo nàng vào cơn
sóng tính mãnh liệt nhất, quyến luyến nhất và đam mê nhất. Nếu một nụ
hôn có thể nói lên được tất cả những cảm xúc của chàng, vậy thì hãy gửi
hết vào đó tình yêu điên cuồng, nỗi nhớ khắc khoải và cả cơn giận âm ỉ
trong lòng chàng bấy lâu đi!

Chàng đặt nàng xuống giường, dời môi nàng, chống hai tay bên cạnh

nàng. Khuôn mặt hai người gần đến nỗi hơi thở dồn dập của nàng phả lên
cằm chàng từng luồng nóng rẫy.

“Anh nhi, ta yêu nàng! Ta thật sự yêu nàng!” Chàng thì thầm như tuyên

thệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.