NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 168

Kim Khánh nhét ngọc bội vào ngực áo, lại chắp hai tay, cúi mình thật

sâu, nói như chém đinh chặt sắt: “Một đời này, Kim Khánh nguyện phụng
sự chủ nhân và vương phi.”

Chàng nhẹ nhàng gật đầu.

Dường như sau khi chuyện với nàng bắt đầu tốt đẹp hơn lên, đối với

chàng, không còn điều gì quá nghiêm trọng nữa. Ngay lúc này đây, trong
đầu Mạc Quân chỉ đang toan tính lấy cớ gì từ quan để dành thời gian cùng
nàng du sơn ngoạn thủy, có lẽ là trong một năm, hai năm hoặc nhiều hơn
nếu nàng muốn. Đang buổi thiên hạ thái bình, thiên triều thịnh trị, một chức
quân sư của chàng thực ra không quá cần thiết. Những việc hiện tại chàng
đang làm, Mạc Ninh có thể thừa khả năng và hiểu biết để lo liệu chu toàn.
Đó là còn chưa tính tới số lượng lớn nhân tài đang ngày ngóng đêm mong
được xuất đầu lộ diện góp sức cho hoàng triều. Chính vì thế, dù có chàng
hay không, mọi chuyện sẽ vẫn tiến triển tốt đẹp.

Còn rắc rối phía công chúa Triệu quốc, buổi yến tiệc hôm nay chính là

cái kết viên mãn. Tự tay Thái Trường công chúa sẽ lo liệu. Chàng lắc đầu
nghĩ, nữ nhân đã từng chứng kiến hay kinh qua thâm cung nội chiến luôn
có cách giải quyết rất… nữ nhân.

Thái Trường công chúa quyết định tổ chức một buổi yến tiệc nhỏ, chỉ

mời một số ít người trong hoàng thất và vài công tử tiểu thư con các danh
thần trong triều. Tiệc lấy danh nghĩa mừng tiết Sương Giáng

[1]

nhưng thực

chất là mượn sự bảo chứng của tất cả các khách quý có mặt để thông tri cho
cả thiên hạ ý đồ cũng như mong muốn của bà: tác thành cho Cửu vương và
công chúa Yến Dung. Bà thậm chí còn tính dùng đến cả phương thức “gạo
nấu thành cơm” để đảm bảo cuộc hôn phối sẽ xảy ra. Suy nghĩ này Mạc
Quân chỉ có thể cảm thán bằng năm chữ “phóng khoáng đến bất cần”. Ý đồ
của bà cả Mạc Quân và Mạc Ninh đều không phản đối, vì thật sự hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.