NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 52

“Có!”

“Không có!” Nàng tăng thêm lực tay, nói giọng như ra lệnh: “Xuống

nhặt lại cho tôi!”

“Được!” Chàng cười, ánh mắt hơi lóe lên rồi lại ngụp xuống nước. Trong

lúc Thiên Anh còn đang đầy hoài nghi trước biểu hiện quá mực hợp tác của
chàng, một lực rất mạnh đã kéo tuột nàng xuống lòng hồ.

Nàng hoảng hốt nhắm chặt hai mắt, giãy giụa thế nào cũng không thoát

được, chỉ cảm thấy nước hồ đang cuồn cuộn vây quanh mình. Nhưng nỗi sợ
hãi nhanh chóng bị dập tắt khi nàng nhận ra một thân thể to lớn đang áp sát
lấy mình, một vòng tay cứng rắn quấn lấy eo, một đôi môi mềm mại đặt lên
môi nàng.

Mạc Quân!”

Thiên Anh bơi không giỏi như chàng, lặn cũng không tốt bằng chàng, lại

càng không thoát được sự kìm hãm của chàng, đành phó mặc cho chàng
bày binh bố trận. Hai tay nàng ôm chặt lấy cổ chàng, nhìn qua tưởng như
một đôi uyên ương quấn quýt nhưng trên thực tế, trong đầu nàng đang vô
cùng hoảng loạn vì không thở được, đôi môi mím chặt, mắt nhắm nghiền,
mái tóc tán loạn dập dềnh trong nước. Còn chàng, nhàn nhã và thư thái như
thể sinh ra từ nước, đôi môi dán trên môi nàng hơi cong lên thành một nụ
cười, mái tóc dù tản mát không theo trật tự nào nhưng vẻ điềm nhiên và tư
thế vô cùng đẹp mắt đã biến toàn bộ bức tranh dưới đáy hồ từ tình nhân
mặn nồng thành cảnh một nam nhân ngư đang ra tay cứu vớt cô gái loài
người, mà cô gái kia trong cơn hoảng loạn còn kịp chiếm được của chàng
một nụ hôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.