NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 50

Rồi đột nhiên nàng lùi lại, hai má đỏ bừng, mắt mở to nhìn chàng như

không thể tin được chuyện lớn mật mình vừa làm. Nàng lắp bắp: “Xin lỗi,
tôi… tôi… tôi chỉ là… Thôi quên đi! Chắc tôi điên mất rồi!”

Mạc Quân vẫn im lặng nhìn nàng. Nàng cắn cắn môi dưới, sự im lặng và

cái nhìn quá chăm chú của chàng càng khiến nàng xấu hổ.

“Tôi… Tôi vào trước…” Nàng lúng túng, vội quay người bơi vào trong

liền bị chàng nhanh tay giữ lại.

Nàng ngơ ngác nhìn chàng. Trong màn mưa, đôi mắt chàng rực sáng.

“Mạc Quân…”

Một tay chàng ôm lấy thắt lưng kéo nàng lại gần, tay kia nâng cằm ép

nàng hướng về phía mình.

“Anh nhi!” Ánh mắt chàng đầy mê hoặc, giọng chàng khàn khàn: “Ta…

mới là kẻ điên” sau đó cúi đầu hôn lên môi nàng.

Một nụ hôn khiến trời đất đảo điên như chàng dự định. Môi chàng cuốn

lấy môi nàng, đoạt hơi thở đứt quãng của nàng. Mưa tiếp tục vây quanh hai
người càng khiến nụ hôn trở nên ướt át, gợi cảm và nồng nhiệt. Chàng và
nàng trôi nổi giữa hồ cùng với rất nhiều hoa và lá thụy liên. Trong cơn mưa
ướt đẫm, bị bao phủ bởi hơi mưa lạnh lẽo nhưng cả hai chỉ cảm thấy càng
lúc càng nóng bức. Mạc Quân hôn nàng, say mê choáng váng, chỉ đến khi
cả hai đều không thể thở nổi mới chịu buông nàng ra. Chàng âu yếm nhìn
nàng, bàn tay ôm bên sườn mặt nàng di chuyển tới cằm nàng, xoa nhẹ lên
đôi môi đỏ hồng vì hôn của nàng. Đôi mắt nàng mơ màng nhìn chàng, hai
tay bám chặt lấy vai chàng, môi hơi mím, má hồng rực, vẻ mặt đầy thẹn
thùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.