NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 55

quá sâu và quá rõ ràng đến mức biến thành một phần ký ức của chàng? Thứ
tình yêu vừa điên rồ vừa thần bí, vừa hồi hộp lại đầy lo sợ này thiêu đốt
chàng thành tro rồi, nhưng người con gái dịu dàng mà lạnh lùng ấy - sau
bao nhiêu kỷ niệm mà hai người từng có với nhau - nàng có cảm nhận được
chút nào sức nóng của nó không?

Mạc Quân vươn tay đỡ lấy đầu nàng, đẩy nàng ngã xuống sàn rồi phủ

thân thể mình lên. Thiên Anh ngạc nhiên nhìn chàng, môi mấp máy:
“Chuyện gì vậy?”

Chàng không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, hy vọng đôi mắt thấu suốt

của mình có thể nhìn ra chút dấu hiệu của sức nóng mà chàng đã và đang
phải chịu đựng cũng mảy may có ảnh hưởng đến nàng. Khuôn mặt hai
người gần đến nỗi chóp mũi chạm nhẹ vào nhau, chàng thấy hình ảnh của
chính mình phản chiếu trong đôi mắt nâu sáng của nàng, hơi thở của nàng
phả lên cằm chàng đứt quãng tựa như đang run rẩy.

Nàng thật sự đang run rẩy ư?

“Anh nhi…” Chàng ngập ngừng. “… thích ta không?”

Mạc Quân không bỏ lỡ bất cứ một biểu cảm nào trên khuôn mặt nàng.

Đôi mắt mở lớn nhìn chàng chuyên chú, đôi môi hơi hé như muốn đáp lời,
hai tai hồng rực, khuôn mặt dần đỏ ửng còn hơi thở lại giống như bị đè nén.
Chàng mơ hồ nghe thấy tiếng trái tim nàng đập nhanh và mạnh như trống
dồn.

Nàng đang hồi hộp ư?

Dường như có một dòng suối trong veo, tươi mát đang len lỏi giữa

những vách sâu trong tim chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.