NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 61

thậm chí còn nhập hồn vào một người khác. Khi muốn trở về, nàng chỉ cần
lên vách núi Huyền Không Sơn Thượng gọi hắn. Bất kể mục đích chính
đáng hay vô hại, hành động này vẫn là nghịch thiên và phải bị trừng phạt.
Nàng sẽ chết vào ngày mười bốn tháng Bảy trong một vụ tai nạn đã được
sắp đặt.

Bằng phép thuật của mình, Kim Khánh sẽ đưa nàng trở lại vào đúng thời

khắc nàng đối mặt với đoạn kết cuộc đời, và như một trò đánh tráo, vận
mệnh của nàng sẽ bắt đầu lại ở thế giới của chàng.

Chàng hỏi: “Ngươi làm vậy chẳng phải cũng nghịch thiên hay sao?” Kim

Khánh chỉ cười nhẹ, ngước mắt nhìn chàng, trấn an: “Hỏa thần sẽ bảo vệ
ta.”

Kết quả là ngày ấy, Mạc Quân trên núi Hương Hồ gặp được người con

gái có khuôn mặt với những đường nét dịu dàng nhưng lạnh lùng, cặp mắt
nâu sáng tĩnh lặng như nước hồ thu, làn da trắng mịn. Vẻ đẹp của nàng
không kinh diễm nhưng rất khó quên, không hề giống bất cứ người con gái
nào chàng từng gặp. Chàng gần như quên cả thở, sửng sốt nhìn nàng.
Chàng không biết Thiên Anh chính xác trông như thế nào, nhưng người
con gái lạ lùng này thật sự... thật sự rất giống nàng. Cảm giác này quá kỳ
dị! Chàng ngây người nhìn nàng tiến lại gần từ đầu con dốc, nàng rút hai
tay khỏi túi áo, nhìn chàng và Kim Khánh, ánh mắt vừa tò mò vừa bối rối
lại có phần hoảng hốt.

Kim Khánh tới nói chuyện với nàng. Chàng ép bản thân rời mắt khỏi

nàng. Chàng không chắc đó có phải người con gái mình vẫn tìm kiếm bấy
lâu hay không nhưng chàng không muốn làm nàng sợ hay tự biến mình
thành một kẻ thô lỗ. Vì thế chàng nghiêng đầu nhìn về phía con sông uốn
khúc dưới chân núi, dõi mắt theo một tấm bèo trôi, căng tai lắng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.