NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 80

Chương 5

Khi Thiên Anh còn là một linh hồn sống nhờ trong thân xác Dao Thiển,

quãng thời gian Mạc Quân cùng nàng quen biết không dài nên những nơi
ghi dấu kỷ niệm của hai người cũng không thực sự nhiều. Ngoài Thái Bình
lâu, tiểu đình bên bờ bắc sông Liên Chiểu, chỉ còn kỳ đài, Quế Nguyệt lầu,
Thiên An đình bên sông Hoài, Trấn Quốc cổ tự và Huyền Không Sơn
Thượng trên núi Hương Hồ - riêng nơi này, dù trời có sập chàng cũng
không muốn quay lại. Tổng cộng có bảy nơi, một nơi đã đến, một nơi
không đến, còn lại năm chốn chàng muốn đưa nàng ghé thăm. Nhưng Mạc
Quân không có ý định tuân theo trình tự thời gian trong quá khứ, phần vì
trong lòng chàng còn nỗi ám ảnh rằng lịch sử sẽ tái diễn, phần khác vì
chàng tin rằng những chuyện xảy ra ngẫu nhiên luôn thú vị hơn những điều
được sắp đặt.

Kết quả của sự ngẫu hứng đó là khi Thiên Anh tình cờ khoác lên bộ váy

trắng muốt với những đóa sen hồng thêu trên gấu váy vào hôm sau, Mạc
Quân liền đưa nàng đến một nơi có vô cùng nhiều loài hoa đó: Trấn Quốc
cổ tự.

Nếu hỏi chàng một ngôi chùa như Trấn Quốc cổ tự có thể lưu lại kỷ niệm

gì trong tình yêu của chàng, chàng có thể không nao núng mà đáp rằng, bản
thân nơi chốn không tạo nên ý nghĩa, điều khiến nó trở nên đặc biệt là
những cảm xúc mà chàng trải qua ở đó. Có thể là khi nàng ngồi trên bậc
tam cấp dẫn xuống hồ Long Chiểu, vẻ mặt thanh thản tự nhiên; có thể là
khi nàng cúi người, cẩn thận nhặt một bông sứ trắng rơi bên chân; có thể là
khi gió lớn khiến một vài lọn tóc quấn vào cành mai thấp bên lối đi, và
nàng nghiêng người gỡ; khi cơ thể nàng tràn đầy sức sống và đôi mắt ánh
lên hào quang; hoặc có thể là bất cứ khoảnh khắc nào khác diễn ra ở nơi
này khiến chàng chợt nhận ra rằng chàng yêu nàng, thật sự yêu nàng. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.