NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 130

Yukari chính là như thế. Hai người đều bị cái bóng của người mẹ ở
đằng sau đeo bám. Con người thực sự sống trong vòng xoáy cuộc đời
chật hẹp hơn họ nghĩ.”

“Đúng vậy. Và chính ông cũng đang ở trong cái mạng lưới chằng

chịt dây ấy đấy.”

“Hử?”
“Chính ông là người đã nói cho bọn Mamiya chỗ ở của Yukari,

đúng không?”

Chuyến tàu hỏa đang khuất dần phía xa, mang theo những hành

khách với hành lý khệ nệ trên tay, đưa từng người trong số họ tới
những miền đất khác nhau. Yoshimi thẫn thờ nhìn Kozuka.

“Kida đột nhiên phát hiện ra Yukari đang làm ở quán cà phê của

Wakui. Không phải là không có khả năng đó. Nhưng chắc chắn chính
ông đã thông báo cho hắn ta biết.”

“Thế thì sao chứ? Cậu đâu có bằng chứng?”
“Thế nào hai gã đó chẳng cất tiếng gọi Yukari ở quán cà phê. Nên

chuyện đấy đơn giản thôi.”

“Hả?”
Kozuka cho ông ta xem cuộn băng thu âm.
“Giọng nói của ông đấy. Tôi đã thu âm lại lúc ông tư vấn tâm lý cho

tôi mấy ngày trước. Tại sao ông lại biết chuyện Yukari làm ở quán cà
phê? Hơn nữa, tại sao ngay cả chuyện địa điểm bọn chúng cất tiếng
gọi Yukari là quán cà phê đó, ông cũng biết? Mới đầu, tôi không hề
nhận ra, nhưng sau khi mọi việc xong xuôi, lúc nghe lại đoạn thu âm
này một lần nữa, tôi đã nhận ra những điểm bất thường. Tầm nhìn của
tôi ít nhiều cũng mở mang rồi đúng không? Ngay từ đầu, Kida đã gọi
tên Yukari nhưng ông – người đã báo tin cho bọn chúng – lại cứ đinh
ninh rằng cả Mamiya cũng đi cùng, phải không? Trước khi bước vào
buổi tư vấn tâm lý, ông đã biết tuốt những sở thích và khẩu vị của tôi.
Ông đã điều tra về chuyện của chúng tôi, và thêm một điều nữa là ông
đã lừa tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.