NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 47

6

Xuyên qua con đường núi với những ngọn đèn đường thưa thớt, tôi
trông thấy một bệnh viện kiểu cũ phía đằng xa. Hình như nó có hai
tầng lầu, nhưng có vẻ không to lắm, tôi không thể thấy rõ vì giờ trời
đã tối. Nơi đây cách thị trấn rất xa. Nếu đứng trên bệnh viện nhìn
xuống có thể trông thấy những ánh đèn của thị trấn, nhưng từ thị trấn
lại rất khó có thể nhìn thấy được bệnh viện. Cho dù khối kiến trúc kia
có đột nhiên biến mất, thị trấn chắc hẳn cũng không tài nào nhận ra
được. Bốn bề, cây cối vẫn đung đưa, rung lắc, như thể muốn thông
báo cho tôi ở đây có điều gì đó chẳng lành.

Bức tường xi măng màu xám bao bọc xung quanh bệnh viện đang

từ từ hiện ra và bị trầy xước khủng khiếp. Tôi bước qua cánh cửa kính
có cảm biến vân tay, hình như là cửa sau, để vào trong bệnh viện. Cơn
đau đầu cũng bất chợt ùa đến. Tôi bị gã đàn ông kia dẫn đi qua một
hành lang hẹp. Bên trong chỉ có một ngọn đèn đơn chiếc, giản dị.
Cánh cửa nhìn có vẻ siêu dày, và chẳng biết có phải tại cơn mưa đang
rả rích bên ngoài hay không mà tôi có cảm giác mọi thứ ở đây đều ẩm
ướt. Không khí lạnh lẽo truyền từ bức tường hay hành lang dường như
đang làm tiếng bước chân ngày càng vang vọng hơn.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?”
“Đến gặp bác sĩ.”
Có một cánh cửa màu trắng ở phía cuối hành lang. Tôi cứ thất thần

nhìn cánh cửa đó, chắc do bị ảnh hưởng từ việc đọc hồi ký của người
tên Kozuka kia. Gã đàn ông mở cửa ra rồi đứng lại, để tôi một mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.