NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 79

THƯ ĐIỆN TỬ

Thân gửi anh Dai Wakui,
Tôi đã tìm được chỗ ở của Kida và Mamiya.
Không biết đã bao lần tôi quằn quại với ý nghĩ tìm cách dẫn dụ bọn

chúng đến phòng khám này.

Tuy nhiên, tôi thật sự muốn hỏi liệu anh có thể hợp lực cùng tôi

trong cuộc trả thù này được không? Tôi nghĩ, anh sẽ chẳng do dự mà
đồng ý ngay. Lý do là vì tôi đang nghĩ đến cảm nhận của anh, nếu tôi
một mình thưởng thức mùi vị của trả thù, thì đương nhiên sẽ không
công bằng với anh.

Tôi đã bị cướp đoạt đi tất cả. Chính vì nghĩ cho anh, nên tôi vừa

muốn từ chối sự giúp đỡ của anh lại vừa muốn nhờ anh giúp sức. Tại
sao ư, bởi vì dù tôi đã lên kế hoạch kỹ lưỡng đến đâu, nhưng khi bắt
tay vào hành động, có lẽ vẫn không tránh khỏi cảm giác sợ sệt. Thực
tế cho thấy, tôi đã tiếp cận bọn chúng, nhưng khi chuẩn bị ra tay, tôi
lại bỏ chạy mất, dù đối phương là những kẻ tồi tệ đã dám làm điều ấy
với Yukari. Tôi nghĩ, nếu có anh bên cạnh, tâm lý không thể chùn bước
của tôi sẽ vững vàng hơn và chằng phải hàng loạt kế hoạch sẽ được
tiến hành thật trôi chảy hay sao?

Tôi sẽ phải thay đổi. Có lẽ anh thấy tôi không đáng tin cậy một chút

nào phải không? Dù đã đánh mất Yukari, tôi vẫn đang sống như một
công dân bình thường? Tôi không hề có ý định chết cùng cô ấy hay
sao ?

Đâu phải, tôi cũng từng có suy nghĩ như thế chứ, nhưng nó chỉ

thoáng qua thôi. Tôi nghĩ, lần tới khi chúng ta gặp nhau, anh sẽ thấy
trước mặt mình là một người hoàn toàn khác. Có một gã bác sĩ không
khác gì một con quỷ, tên là Yoshimi. Chính ông ta là người đã làm tôi
thay đổi. Thật là khôi hài khi thấy hình ảnh một bác sĩ tâm lý lại ghé
vào một bệnh viện điều trị tâm lý. Nhưng tại nơi ấy, tôi đã vượt qua
chính mình. Tôi đã không còn cảm nhận được cái cảm giác nóng ấm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.