NGĂN KÉO TRÊN CÙNG - Trang 98

cậu thì khác. Mặc dù đường hướng không mấy cách biệt, nhưng hoàn
cảnh lại không đẩy cậu vào một căn bệnh phức tạp như thế…

“Hiện tại cậu đang muốn tự tử. Thế nhưng tôi nhận ra một điều rằng

có khả năng cơn hiếu chiến do giận dữ đang chĩa hướng về cậu. Cậu
đang mang trong mình mặc cảm tội lỗi đối với Yukari. Tôi nghĩ cậu
đang muốn tự trừng phạt bản thân. Hơn nữa, cậu còn mang tâm lý
muốn trả thù thế giới bằng cách giết chết bản thân mình. Đầu tiên cậu
nên bỏ ý nghĩ này đi đã.”

Tôi không trả lời.
“Ở đây có sổ y bạ khi chẩn bệnh cho cậu ngày trước. Hồi tưởng lại

cũng tốt. Cậu đã vô ý đẩy ngã mẹ của mình. Cậu phủ nhận chuyện
mình giống với lũ đàn ông từng đối xử bạo lực với mẹ. Phải vậy
không?”

Vẫn không có lời đáp. Nhưng có lẽ tôi đang gật đầu.
“Vậy thì, lần nãy hãy thử nghiêm túc trở thành một kẻ giống như lũ

đàn ông từng bạo hành cậu hoặc mẹ cậu xem. Giống hệt như bọn
chúng… Thế giới này luôn tràn ngập những bất hạnh. Nó thật đáng sợ,
có phải không? Thế giới thật sự quá khủng khiếp. Nhưng nó không
phải chỉ là chiếc đệm lót, mà còn là nguyên nhân gây ra nỗi bất hạnh ở
cậu. Cậu hãy ở vào vị thế của một kẻ khiến thế giới trở nên bất hạnh.”

“Giống với những kẻ như thế ư?” Đó là giọng nói của tôi. Thế

nhưng sao lại giống như trẻ con thế nhỉ.

“Với tình trạng hiện tại, cậu không có quyền lựa chọn. Hãy tận

dụng những gì xấu xa mình đã quá quen thuộc. Và rồi cậu sẽ trở thành
một tội phạm đích thực.

“Cậu đã nói rồi mà. Mình đã không còn là mình của trước đây. Điều

đó đồng nghĩa rằng cậu đã trở thành kẻ xấu xa.”

Tiếng loạt xoạt của quần áo vang lên thêm lần nữa.
“Huống chi, đối phương còn là kẻ đã gây ra tổn thương cho Yukari.

Cậu có thể làm cách nào cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.