NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 148

Bác gái nói xong thì lau nước mắt, ngẩng cao đầu ra về, Quản Xuân

xăm xăm tiễn bác.

Tôi quay lại nhìn, thấy mọi người trong quán bar đã rưng rưng nước

mắt. Tôi chợt hiểu khả năng ngôn ngữ của Nói Láo ra đâu mà có, chắc chắn
nhờ di truyền.

Về sau, Nói Láo không đi Hồ Nam. Bác gái tức đến nỗi không thèm

nhìn mặt con trai, cũng chẳng buồn rủ người chơi mạt chược, mà gọi tôi
đến chỉ cho bác cách sử dụng mạng xã hội Weibo. Vài ngày sau, bác đăng
ký một chuyến du lịch cùng các ông lão, bà lão khác lập thành đoàn đồng
phục mũ đỏ, hào hứng lên đường tham quan sông nước Quế Lâm. Nói Láo
không yên tâm, đòi đi theo, nhưng năm giờ sáng hôm đó bác gái đã lẳng
lặng ra khỏi nhà, bỏ Nói Láo ở lại một mình, nằm buồn ngó trần nhà.

Bác gái đi du lịch về cũng không thèm làm lành với Nói Láo, chăm

chỉ dưỡng sức để đi tiếp.

Nửa tháng sau, bác gái bị nhồi máu cơ tim, phải đưa đi cấp cứu, chờ

phẫu thuật động mạch vành. Anh em chúng tôi thay nhau túc trực trong
bệnh viện. Hai mắt nhắm nghiền, bác gái chẳng nói được lời nào. Một hôm,
Nói Láo trông bác gái thế nào mà buồn ngủ quá thiếp đi. Tôi xách đồ váo
thay cho Nói Láo về nghỉ.

Bác gái gắng gượng nói:

- Duyệt Duyệt ơi, Nói Láo là chàng trai tốt.

Tôi khóc nấc lên.

Duyệt Duyệt là bạn gái của Nói Láo, cô ấy làm việc ở Hồ Nam. Chắc

là bác gái vừa nói mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.