NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 177

- Nhà em có lệ cứ đến Tết là đi biếu họ hàng thuốc lá, em lén rút mỗi

bao vài điếu.

- Nghỉ đông hai mươi ngày, sao em sưu tầm được có mười một điếu?

- Bảy điếu kia bị bố em phát hiện và tịch thu rồi.

Về sau, Khương Vi biến mất. Tờ Buổi tối Dương Tử vẫn nằm yên trên

giá sách của tôi. Tôi kẹp vỏ bao thuốc hiệu Trung Hoa trong tờ báo ấy.

Chỉ có hai người phụ nữ ấy cho rằng hút loại thuốc tốt một chút sẽ ít

gây hại hơn cho cơ thể.

Máy nghe nhạc Winamp bỗng vang lên ca khúc Bài tình ca trên Radio.

Một cô gái đẹp muốn với tay lên trời che kín mặt trăng. Một cô gái

nức nở thương nhớ cây cầu bắc đến trái tim người tình. Từ đây, mộng vỡ,
duyên tan chỉ còn nỗi bơ vơ thảm sầu và cơn đau quặn thắt.

Nơi đây chìm trong những giai điệu nhói buốt.

Chị tôi đã không còn biết đau đớn là gì nữa, Khương Vi cũng bặt âm

vô tín. Cầu mong em được vui vẻ hơn tôi, cầu mong em mãi mãi hạnh
phúc.

Chị bỏ ra nửa năm để dạy tôi đánh máy. Bắt đầu từ 27 tháng 8 năm

1998, đến ngày 1 tháng 9, khi mà chị phải trở lại trường đại học thì giáo
trình dạy đánh máy tự động chuyển thành tài liệu tự học.

Tôi:

- Đằng sau A là B kia mà, sao họ lại xếp S vào vị trí đó? Đằng sau B

là C kia mà, sao lại là N?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.