NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 302

Đồng nghiệp chúng tôi đến uống với cô ấy.

Cô ấy say khướt, bắt đầu nổi điên.

Chúng tôi định đưa cô ấy về phòng ngủ.

Nhưng cô ấy bỗng nhiên bật khóc. Chúng tôi để mặc cô ấy.

Bởi vì chúng tôi cũng đang khóc.

Cô ấy nằm bò ra bàn, say mềm, giọng lè nhè:

- Mẹ ơi, vì sao mẹ già đi? Mẹ ơi, vì sao mẹ già đi?

Con muốn về, con muốn về lại ngày xưa. Hồi đó, mẹ vẫn là một giáo

viên cấp hai bình thường. Con gầy gò ốm yếu, bị đám con trai bắt nạt. Con
cãi nhau với đám con gái, bị thầy cô trách phạt. Con không muốn bắt đầu
lại từ đầu, không muốn trải qua những kỳ thi cuối khóa. Nhưng con vẫn
muốn trở lại ngày xưa. Bởi vì mẹ của con đã già. Mẹ ơi, con muốn mình
chỉ lẫm chẫm đến đầu gối mẹ thôi. Mẹ hãy cho phép con bỏ nhà ra đi
những khi bị mắng chửi. Mẹ hãy cho con được đi hái dâu rừng cùng chúng
bạn. Mẹ hãy cho con được cưỡi chiếc xe đạp cao lênh khênh ấy. Mẹ hãy
phạt con đứng úp mặt vào tường. Mẹ ơi, chỉ cần mẹ không già đi...

Sau đó, Ba Đóa Kim Hoa nằm vật ra đất.

Chúng tôi vội đến dìu cô ấy.

Nhưng cô ấy lại khóc và gào thét. Chúng tôi không dìu cô ấy nữa.

Vì chúng tôi cũng khóc.

Cô ấy quỳ dưới đất:

- Mẹ ơi, con yêu mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.